Từ khoé mắt nó những giọt nước mắt lặng lẽ trào ra, chẳng mấy chốc che khuất mất nụ cười như điên như dại. Trong tim lại dấy lên nỗi đau âm ỉ, tựa như muốn xé toạc nó ra.
- Anh còn định biến mất đến bao giờ?...Anh có biết em sắp không chịu đựng được nữa không?...Cho anh một tuần...chỉ một tuần...nếu anh không quay lại...nếu anh không quay lại...em sẽ điên mất.
Ánh mắt vẫn xoáy chặt vào hình ảnh chàng trai trong khung hình trước mặt, nó khó nhọc nói, sự đau khổ cùng nỗi tuyệt vọng hiện rõ trong từng câu chữ.
Giới hạn cuối cùng đã bị phá vỡ, nó biết bản thân mình không thể giả vờ vô cảm được nữa. Nó chỉ có thể chịu đựng được đến đây thôi, nếu hắn thật sự không quay về, nó không biết bản thân mình sẽ ra sao nữa.
Cuối cùng cũng hiểu thế nào là yêu một đau mười.
Ngã người xuống giường, nó ép bản thân chìm vào giấc ngủ một lần nữa, thà rằng mơ thấy giấc mơ điên rồ kia còn hơn là ngồi ngơ ngẩn nhớ một người khiến trái tim vỡ nát.
Đầu tháng năm, tiết trời oi bức, sau một đêm bị dày vò bởi giấc mơ kì lạ cùng nỗi nhớ giằng xé, nó mệt mỏi rời khỏi giường, chuẩn bị đi học nốt những ngày cuối cùng của năm lớp 11.
Như mọi hôm, xe của Hoàng Nguyên đã chờ sẵn dưới cổng để đưa nó đi học, chỉ khác là người đưa nó đi hôm nay không phải Nguyên mà là tài xế riêng của cậu. Có đôi chút thất vọng khi không được nghe thấy giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-em-yeu-anh/2402058/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.