Hy Thần sắc mặt tái nhợt, loạng choạng bước ra khỏi phòng ngủ của mẹ, đôi mắt lạnh lùng giờ đây mang theo vẻ u tối chưa từng thấy.
Hai bàn tay nhỏ bé dính đầy máu, mấy ngón tay run run làm cho máu rớt xuống sàn theo từng chuyển động của cơ thể.
Đó là máu của mẹ cậu. Nếu cậu không phát hiện kịp thời có lẽ mẹ cậu đã chết vì mất máu rồi. Suýt chút nữa cậu đã mất đi người mà mình thương yêu nhất.
Sau khi rửa sạch máu trên tay, Hy Thần quay trở lại phòng của mình, cô bé ấy vẫn đang chờ cậu.
Thiên Di ngồi trên chiếc ghế kê sát cửa sổ, chăm chú xem cuốn album ảnh mà Hy Thần vừa tặng cho cô bé. Thỉnh thoảng lại cười rất thích chí.
- Cạch!
Hy Thần mở cửa bước vào, sự u tối trong mắt đã bớt đi phần nào khi nhìn thấy nụ cười ấm áp của cô bé kia.
- Tiểu Di!
Thiên Di nghe thấy tiếng gọi liền ngẩng lên nhìn, thấy Hy Thần đứng đó phụng phịu, hỏi.
- Anh đi đâu mà lâu vậy?
- Nhà anh xảy ra chút việc...xin lỗi vì đón em đến đây rồi để em chơi một mình.
- Không sao để lúc khác chơi cũng được, em muốn xem hết ảnh trong quyển album này.
Thiên Di giơ giơ quyển album Hy Thần tặng lên, vui vẻ nói.
- Để anh bảo tài xế đưa em về cũng muộn rồi. Anh không muốn em vì anh mà bị mẹ mắng đâu. Hôm khác sẽ đón em đến chơi tiếp.
Hy Thần nhìn Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-em-yeu-anh/2402038/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.