- Nhóc con em muốn chết hả? Mà thằng nhóc Hạo Dân đâu? mọi lần hai đứa vẫn dính lấy nhau như hình với bóng cơ mà.
Thiếu Thiên khéo léo đổi đề tài, mắt không ngừng liếc nó.
- Đại tỷ, chị xem chắc chắn anh Thiên có tật giật mình nên mới đổi chủ đề nhanh đến thế. - nó vừa nói vừa dùng ánh mắt kiểu thách thức nhìn Thiếu Thiên.
- Hai người không cãi nhau một lần/ngày thì chết sao. - Bội Doanh trừng mắt nhìn nó với Thiếu Thiên - nếu còn cãi nhau nữa tôi sẽ cho hai người ra đường ở đấy.
- Xì! em sẽ đến nhà Hạo Dân ở, ở cùng nhà với anh rể có khi chết lúc nào không hay.
Sau đó nó đứng dậy cúi chào Bội Doanh và Thiếu Thiên rồi đi ra ngoài.
- Con nhóc này thật là...cũng tại em chiều nó quá đấy.
**************
- Nắng ấm xa dần rồi...nắng ấm xa dần rồi...
Vừa bước chân ra khỏi cửa quán bar thì chuông điện thoại của nó reo.
- Alo!
- Di cậu mau đến phố xxx giúp tớ...bốp...Aaa...tút...tút...tút...
Trong điện thoại vang lên tiếng gậy gỗ đập vào một vật gì đó, ngay sau đó là tiếng hét của Hạo Dân và điện thoại bị ngắt.
- Chết tiệt! - nó cất điện thoại vào túi và chạy đến chỗ chiếc Audi A8 đỗ gần đấy.
"Hạo Dân cậu đừng có xảy ra chuyện gì nếu không tớ sẽ...Ahhhh! điên mất"
Khuôn mặt nó trông thật đáng sợ, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng về phía trước. Chiếc xe màu trắng bạc phóng như bay trên con đường đã thưa người.
***************
Kítttt...
Chiếc xe dừng lại ở đầu một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-em-yeu-anh/104645/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.