Thái Vy nhàn nhạt mím môi, phần bụng của cô đã nhô lên cao, thỉnh thoảng cô còn cảm nhận được con của cô đạp rất mạnh. Thân thể của cô cô biết sẽ chống đỡ được hay không. Bàn tay chạm đến chiếc điện thoại, vào danh bạ chọn tìm kiếm Tống Bảo.
Cô nói đôi ba câu, bên kia lập tức đồng ý sẽ đến ngay. Tay của cô tiếp tục lùng xục tìm quyển vở và cái bút. Nếu không chắc chắn tốt nhất nên chuẩn bị sẵn...
Cô chậm rãi viết lên mặt giấy, chốc chốc lại xé gập gọn tờ giấy đút vào phong thư, sau đó viết tên của từng người lên vỏ thư.
Tin thời sự vừa hay bắt đầu, "Người có mức án cao nhất chính là Đồng Thời, sau mấy tháng mở tòa án phán xét nay đã quyết định khung hình phạt cao nhất chính là tử hình, mọi tội ác của ông ta tạo nên sẽ được pháp luật VN thực thi trừng phạt! Trong vòng một tháng nữa...."
Hình ảnh người đàn ông già nua hiện trên tivi, khuôn mặt không cảm xúc.
Thái Vy cụm mắt cầm điều khiển tắt tivi. Trong phòng bệnh ngoài hai cái giường còn có một cái bàn nhỏ bên trên có một sấp giấy tờ dày cộp của Nam Cường, mới đây thôi anh cũng bù đầu về nó, bên kia có biến nên anh đã đi khảo sát một lúc, vừa hay cho cô.
Tiếng gõ cửa từ ngoài truyền đến.
"Vào đi."
Tống Bảo nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, mãi một lúc sau một người phụ nữ trung niên mới bước vào. Thái Vy rất ghét bà ta, nhưng chuyện gì đến cũng phải đối mặt. Tống Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-dua-anh-den-voi-em/1773153/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.