Nam Phi cùng Việt Dã tròn mắt nhìn cảnh này. Hai người phải kéo hết sức mới can ngăn được Diệp Mạc.
Nhưng cảnh tượng vừa nãy thực sự khiến người ta chết lặng. Thái Vy như phát điên không chút lưu tình làm ngôi mộ của bố mìn thành một đống hỗn loạn. Vậy đáp án chính là? Hai mẹ con trước mặt này.
"Chú Mộ!" Thái Vy trừng mắt lên nhìn Nam Mộ.
"Con cần bình tĩnh lại." Giọng ông vẫn trầm trầm như là cảnh vừa rồi chỉ là chuyện nhỏ.
"Chú có biết con làm thế là vì sao không? Ông ta... ông ta lén lút với người đàn bà khác. Thậm chí còn có một đứa con chỉ kém con một tuổi.
Chú nói xem con phải bình tĩnh như nào?"
Cô như là nói rất lớn như là hét vào mặt Nam Mộ vậy. Đôi mắt xanh đỏ ửng, những uất ức được kìm nén từ lúc nãy bây giờ mới bộ phát ra ngoài.
Nam Mộ có chút nhíu mày, về phẩm chất của Thái Hoàng ông không có chút nghi ngờ gì nhưng người phụ nữ vừa bị vợ ông không lưu tình đánh kia chắc chắn là có quen biết.
"Vậy con làm đi, con đập nốt bát hương đi, chú không ngăn nữa, con đập đi." Bàn tay của Nam Mộ không chút lưu tình rút lui khỏi. Giọng nói của ông lạnh lẽo đáp.
Thái Vy có dám không? Đương nhiên là dám!
Cô giơ cao tay không chút lưu tình mà đập xuống. Nhưng không có tiếng nào cả. Bàn tay to lớn của Nam Cường đã đỡ lấy ở dưới đáy bát.
"Em sẽ hối hận! Anh không thể để em như vậy." Tiếng của Nam Cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-dua-anh-den-voi-em/1773120/chuong-118.html