Chiếc túi bị đạp xuống đất một cách thê thảm, không biết là đây là do ai làm nữa. Cô xốc túi xách lên, bốn mảnh giấy được gấp cẩn thận từ từ hiện ra.
Bản thân Thái Vy cũng có chút hào hứng khi chuẩn bị mở ra xem. Nam Cường nhìn cô lôi bốn tờ giẫy cũ kĩ ra cũng hiểu đó là gì.
"Em xem nội dung bên trong chưa?"
Cô lắc đầu, tay bắt đầu mở từng nếp gấp cỉa tờ giấy ra. Tờ giấy có tuổi ngả vàng mốc mốc. Đôi mắt xanh dán chặt vào tờ giấy nhìn không chớp mắt. Cái kết không thể ê chề hơn chính là một loạt dãy số kì quái viết tràn ngập tờ giấy.
Nam Cường mở ra mấy tờ còn lại thì đều như vậy.
"Hình như bố em muốn trêu người."
Nam Cường không nói gì nhìn biểu cảm khó chịu cực kì khôi hài trên mặt Thái Vy đã biết cô như nào rồi.
"Thôi cứ tạm gác qua một bên, còn tận sáu lượt nữa cơ mà chắc lại có ý nghĩa gì đó, đưa tay thuận của anh đây."
Nam Cường gật đầu đưa bàn tay phải của mình cho cô sờ xoa nắn. Vết chai trong lòng bàn tay rất rõ, của anh khác cô một chút, chắc do tay anh lớn hơn cô rất nhiều.
"Cầm súng nhiều thì sẽ bị đúng không?"
"Ừ."
"Vậy thì chắc nghi ngờ của em đúng đến 75% rồi."
Nam Cường khó hiểu nhìn Thái Vy, cô mới bồi thêm một câu: "Em biết ai là người bắn tỉa hôm đấy rồi. Nhưng em không chắc chắn lắm...."
Mặt Nam Cường lạnh tanh khẽ ấn đầu cô xuống giường nói: "Còn sớm em ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-dua-anh-den-voi-em/1773112/chuong-110.html