Thái Vy đi lên phòng, cơi quần áo tắm rửa tránh đụng vào vết thương, lúc này cô nhìn vết bỏng mà thở dài càng nghĩ càng muốn cào cấu cắn xé Kỉ Tư Thiên. Quấn khăn tắm, Thái Vy nhẹ nhàng bôi thuốc, bôi lên cảm giác đau đỡ đi, thay vào đó là một cảm giác lành lạnh khoan khái.
Lăn trên giường, cô từ từ chìm vào giấc ngủ.....
"Tít, tít, tít...."
Tiếng chuông báo điểm gần 12 giờ đêm, Thái Vy mở mắt tỉnh dậy thở dài thầm cầu nguyện may mắn sẽ tìm được Diệp Oanh. Mặc quần áo lại cô nhanh chóng đi đến địa điểm ông thám tử tư nhắn cho từ mấy hôm trước.
Địa điểm: XXXXXXX
Cô nhanh chóng bắt xe đi đến, giữa đường bụng hơi đói liền ghé vào quán ăn đêm để lót dạ.
Một giọng nói quen thuộc lại cất lên.
"Bà chủ cho bát phở nhiều thịt nhiều bánh nhé."
Là anh A Dã không ngờ lại có thể gặp được anh ở đây. Thái Vy mỉm cười thế này đỡ mệt hơn rồi có anh ấy ở đây cô cũng không cần đề phòng nhiều.
Đúng lúc Việt Dã đứng dậy đi lấy cốc nước để uống cho đỡ khát nhìn thấy Thái Vy đang đứng trước mặt anh ngạc nhiên nói: "Tiểu Tiêu? Sao em lại ở đây?"
Thái Vy cười hì hì đáp lại anh: "Sao anh cũng lại ở đây?"
Việt Dã kéo cô xuống bàn ngồi lườm cho một cái nhìn từ trên xuống dưới xem có bị sứt mẻ gì không sau đó mới gọi thêm một bát phở nữa.
"Có chuyện gì à, không thể nào đại ca lại cho e nghỉ đâu." Việt Dã lấy giấy lau đũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-dua-anh-den-voi-em/1773033/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.