Nghe thấy vậy Thái Vy liền đưa tay xuống túi áo, lúc này cô đã sờ được một vật thể lạ. Đưa tay lên nhìn xem vừa hay chính là chiếc lắc vàng mà Kỉ Tư Thiên nói. Lòng tràn ngập nghi ngờ lập tức nghĩ đến cú va chạm vừa rồi với một người lạ mặt.
Nhân chứng vật chứng rõ ràng rành mạch Thái Vy không thể chối cãi, ánh mắt của cô thăm thẳm nhìn Kỉ Tư Thiên.
Nam Cường liếc mắt nhìn Thái Vy ánh mắt thất vọng cực điểm nói: "Tiêu Vy, cô bảo tôi nên tin cô hay là tin em gái tôi đây, nhân chứng vật chứng rõ ràng, tôi không muốn nói nhiều nữa cô trực tiếp nhận tội thì mai đi làm tiếp còn không thì nghỉ đi."
Thái Vy lúc này hiểu có trăm cái miệng cũng chả thể giải thích được nhưng hơn nửa năm trời tiếp xúc chả nhẽ Nam Cường anh không có cái tin cô chút nào sao?
Thái Vy lúc này ánh mắt buồn ảm đạm nhìn anh rồi nói: "Nam Cường, nửa năm qua anh đủ hiểu là tôi là người như thế nào! Chuyện này không liên quan tới tôi, chắc chắn tôi bị người ta hại."
Nam Cường nghe xong lời Thái Vy nói nhưng anh cũng đủ hiểu nữa năm không giải quyết được vấn đề gì quan trọng là sự thật đang được phơi bày này với cả anh cả cô với mối quan hệ sếp và nhân viên này cũng chả có gì để nói cả.
"Tiêu Vy, tôi cho cô cơ hội cuối cùng, cô có nhận không."
Thái Vy lúc này nhàn nhạt nhìn Nam Cường lòng chua chát trát. Ánh mắt cực kì tổn thương nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-dua-anh-den-voi-em/1773029/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.