Cả buổi trưa Thái Vy cuống cuồng với chiếc balo cũ, mọi thứ được lôi hết ra lúc này tập tài liệu cô nhét xuống dưới gối ngủ vùi nó giữa đống bông mềm mại, nó rất khó phát hiện ra, lúc này Thái Vy mới yên tâm. Cô lại tiếp tục xếp đống tiền cho vào túi sách, lúc này mới là chiều, Thái Vy nhẹ nhàng bước ra cửa khóa chặt cửa nhà gọi xe đi thẳng đến bệnh viện.
Trong đầu Thái Vy quay cuồng với rất nhiều câu hỏi "Người ấy là ai" nhưng càng nghĩ càng không ra. Thái Vy bực bội khó chịu tay nắm thành quyền bực tức không có chỗ xả giận. Nhưng trước khi đi cô đã thề trước di ảnh của bà cô rằng:
"Nếu tìm được kẻ chủ mưu hại bà, con nhấy định sẽ khiến nó sống không bằng chết!"
Trầm ngâm cứ nghĩ là một khoảng thời gian nhỏ ai dè tỉnh lại một cái cô đã ở trước cổng bệnh viện, cô gật đầu trả tiền cho tài xế chân nhanh bước vào, lòng cô oại hồi hộp cô chưa thanh toán viện phí thì sao mà họ cho bà cô về được nhỉ, sai sót của bệnh viện trăng? Lúc này đã đến quầy lên tân, Thái Vy ái ngại hỏi cô lễ tân, lúc này cô lễ tân tra kết quả gật đầu nhẹ nhàng nói:
"Xin chia buồn với gia đình em, tiền viện phí chi phí phẫu thuật đều được anh có tên là Nam Cường thanh toán hết rồi em nhé!" Cô lễ tân lúc này lại nhớ đến Việt Dã, giọng điệu lại còn dịu đi vài phần, trong đầu chỉ hiện lên tàn hình ảnh đẹp trai level max
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-dua-anh-den-voi-em/1773020/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.