Khi hai người xuất hiện trước mặt Tống Gia Tuệ với khuôn mặt tím bầm, cô ngạc nhiên tròn xoe mắt “Các anh... các anh làm gì thế hả?”
Hai người nhìn nhau sau đó đồng thanh nói “Việc của đàn ông em đừng có quan tâm!”
Tống Gia Tuệ bĩu môi “Đàn ông có nhiều đặc quyền thế à? Lần sau tôi cũng sẽ nói chuyện của chị em phụ nữ các anh cũng đừng có mà quan tâm”.
Vũ Nam Phong gõ tay vào cửa xe, cười như một con hồ ly “Tuệ, giữ người đàn ông của em cẩn thận đấy, nửa năm sau anh sẽ tặng em một điều bất ngờ”.
“Điều bất ngờ?” Tống Gia Tuệ tò mò nhìn Hoàng Minh Huân với ánh mắt hoài nghi, liền hỏi anh “Huân, anh ở bên ngoài có người phụ nữ khác à? Tại sao phải giữ anh cẩn thận?”
Hoàng Minh Huân giơ chân đá vào chân Vũ Nam Phong, cú đá khá đau.
“Miệng không nói được câu nào tử tế thì tốt nhất nên im lại”.
Vũ Nam Phong cũng như phối hợp mà kêu lên “Ôi ôi ôi! Lời đó được nói ra từ miệng Tuệ đấy chứ, đá tôi làm cái gì? Muốn bịt miệng tôi lại hả? Đáng tiếc bây giờ thế lực của cậu ở Thành phố H còn kém lắm, không diệt khẩu được tôi đâu!”
Nói tới cục diện thế lực ở Thành phố H hiện nay, Tống Gia Tuệ lại hỏi Vũ Nam Phong nhưng Vũ Nam Phong hất mắt sang phía Hoàng Minh Huân, trả lời một cách mơ hồ.
“Hỏi người đàn ông của em ấy, anh chẳng biết cái gì đâu”.
Trên đường lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3646972/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.