Tống Gia Tuệ càng ngày càng mơ thấy Hoàng Minh Huân thường xuyên hơn.
Có một ngày, cô ngủ quên đi trong phòng làm việc ở TD, mơ thấy Hoàng Minh Huân xuất hiện trước mặt cô, hôn vào má cô nhưng tới khi tỉnh lại thì không phát hiện ra bất kì điều gì cho thấy anh từng xuất hiện.
Hiện thực chỉ có Nhạc Thế Luân đang đứng nghiêm trang bên cạnh cô, chỉ tay vào mặt cô nói “Thiếu phu nhân, lau đi kìa! Chảy cả nước miếng ra rồi...
Tống Gia Tuệ giật mình, vừa với tay lấy giấy lau mặt vừa nói “Thư ký Nhạc, tôi lại mơ thấy thiếu gia rồi, anh ấy thay đổi nhiều lắm, tôi sắp không nhận ra anh ấy nữa rồi”.
Nhạc Thế Luân với nét mặt không thay đổi, nói vẻ từ tốn “Ngày thì suy nghĩ, đêm thì lại mơ... thiếu phu nhân cô đừng đau lòng quá”.“Có phải tôi bị mắc bệnh thần kinh rồi không?” Tống Gia Tuệ nói vẻ bất lực “Có lúc đánh răng đang nhìn vào gương, cứ nhìn một lúc lại biến thành khuôn mặt anh ấy”.
“... Thư ký Tôn im lặng vài giây rồi nói “Chắc là do cô vừa mới tới TD, chưa thích nghi được với cường độ làm việc cao độ như vậy thôi”.
Tống Gia Tuệ thấy lúng túng, nói thì nói là cô tới TD làm việc nhưng cô không thể đọc hiểu được những bảng báo cáo với những số liệu phức tạp kia.
Rất nhiều bảng báo cáo và giấy tờ có liên quan tới các hợp đồng của các công ty ở nước ngoài. Đa phần đều là tiếng Anh, cô đọc tạp chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3624916/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.