“Anh ấy rất tốt với tôi!”
Dương Hoàng An từ từ nhắm mắt lại, quay đầu về một phía với bộ dạng không muốn nhìn thấy cô nữa “Cứ coi như tôi thua anh ta rồi, còn bây giờ em hãy đi đi. Còn nữa, nói với mẹ tôi đừng tìm người tới kích động tôi nữa, Dương Hoàng An không phải người dễ bị bắt nạt”.
Tống Gia Tuệ đứng trơ trơ ra đó, kiểu như không biết được anh ta nói Hoàng Minh Huân đã làm gì thì sẽ không chịu rời đi.
Dương Hoàng An nằm yên đó, tỏ ý không muốn nói chuyện với cô nữa.
Tống Gia Tuệ tức giận, lấy chân đá nhẹ vào lưng anh ta nhưng Dương Hoàng An vẫn nằm yên bất động.
“Dương Hoàng An, anh nói rõ cho tôi xem, rốt cuộc anh ấy đã làm gì?”
“Đi về!” Dương Hoàng An quát lên “Em nên biết rượu vào thì đàn ông chẳng thể khống chế được mình”.
“Mẹ anh nói cô ta bẫy anh để có thai, nhưng theo tôi thấy có vẻ như anh mới là người chủ động trong chuyện đó”.
Tống Gia Tuệ cố ý nói như vậy làm con thú bên trong người Dương Hoàng An ra, anh ta vùng dậy từ dưới lên muốn nắm cổ tay cô uy hiếp, cũng may Tống Gia Tuệ né kịp.
Cùng lúc đó mẹ Dương Hoàng An nghe thấy trong phòng có âm thanh lại, mở cửa ra liền nhìn thấy cảnh vừa rồi. Bà ta run rẩy, nhanh chóng chắn trước mặt Tống Gia Tuệ.
“Hoàng An, con định làm gì vậy hả?”
Đoàn Mặc Phi như hét lên, ánh mắt Dương Hoàng An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3513697/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.