Chiếc xe màu đen sang trọng của Hoàng Minh Huân đỗ dưới một gốc cây to bên đường cách đó không xa.
“Sao anh lại đến giờ này? Mẹ em đang ở ngoài phòng khách”.
“Anh biết nên mới gọi em ra mở cửa”, Hoàng Minh Huân nheo mày nói.
“Vậy… đợi em một chút”, cô lại vội vàng chạy xuống nhưng chắc do tập trung quá nên Tống phu nhân đang xem tivi không để ý cô đã ra ngoài cổng.
Mãi đến khi nghe tiếng xe chạy vào sân nhà bà mới giật mình chạy ra xem có phải Tống Gia Linh về không nhưng khi nhìn thấy người bước ra từ trong xe thì gương mặt liền biến sắc, không vui nói “Chẳng biết hôm nay ngọn gió nào đưa Hoàng thiếu gia đến nhà tôi, thật sự cái nhà này không tiếp nổi một nhân vật lớn như cậu”.
Hoàng Minh Huân nghe lời mỉa mai đó liền nhăn mặt, quả nhiên như cô nói thiện cảm của Tống phu nhân đối với anh quả thật xuống mức âm rồi, mặc dù có chút không thoải mái nhưng anh vẫn niềm nở “Chào mẹ, con mới tới!”
Tống phu nhân vẫn thái độ cũ nhưng lại nói ra mấy lời thật chói tai “Tôi chẳng có phước phần để cậu gọi một tiếng mẹ đâu, lúc cậu trăng hoa bên ngoài có nghĩ đến mình đã có vợ rồi không? Đã vậy còn nhân lúc con gái tôi đi du lịch làm chuyện có lỗi với nó ngay trong nhà”.
Tống Gia Tuệ sau đó cũng bước ra, bất lực đi tới bên Tống phu nhân cầm tay bà năn nỉ “Thôi mà mẹ! Chuyện cũ con cũng giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3488442/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.