Cô ta đứng lên, nheo mày nói “Thiếu gia, lẽ nào nhanh như thế anh đã quên mất những gì tốt đẹp của em?”
Hoàng Minh Huân ấn tay vào trán đứng lên, nhanh chóng mặc quần áo vào, lạnh lùng nhìn người phụ nữ “Cô hãy nhớ lấy, giữa chúng ta không hề xảy ra bất cứ chuyện gì!”
Người phụ nữ nhếch mép cười “Chúng ta tối qua rõ ràng là…”
“Tôi nói không có là không có”.
Hoàng Minh Huân cũng không thật chắc chắn tối qua rốt cuộc giữa bọn họ có xảy ra chuyện gì không, dường như anh chỉ nằm mơ thấy rằng anh nằm ngủ cùng Tống Gia Tuệ, nhưng sau khi tỉnh cơn mơ thì nhìn thấy một khuôn mặt giống với Tống Gia Tuệ mà lại không phải là cô.
Anh ăn mặc chỉnh tề xong, từ trong túi rút ra một tờ ngân phiếu, tùy ý viết vào một dãy số rồi đưa cho cô ta “Từ nay về sau đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, cũng đừng có nói là cô quen biết với tôi, bằng không, tôi sẽ cho cô phải hối hận vì đã gặp tôi đấy!”
Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào tờ ngân phiếu với một hàng dài số 0, cô ta đơ người ra một lát mới khẽ cười.
Cô ta hôn lên tờ ngân phiếu, nháy mắt nói “Thiếu gia, anh đúng là hào phóng thật đấy!”
Có điều, hai người họ đã nói trước là sau này sẽ không gặp nhau nữa.
Hoàng Minh Huân sau khi tỉnh rượu, đang định gọi đồ ăn từ ngoài mang tới thì điện thoại vang lên.
Vũ Nam Phong vừa thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3456749/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.