“Sao lại chẳng liên quan? Một đứa như em báo là đủ rồi, thêm một đứa như vậy nữa nhà nào mà chịu nổi”.
“Anh…”
Nhìn hai anh em như vậy Tống Gia Tuệ chỉ biết cười, Lục Nhã Vy như thế cô lại cảm thấy đáng yêu thật. Cô nói với Lục Trung Huy “Em nghe Vy Vy bảo lần này về sẽ đi gặp vài người anh giới thiệu mà, chắc cũng sẽ có người yêu sớm thôi. Anh cứ yên tâm đi, cậu ấy bên ngoài mạnh mẽ thế thôi chứ yếu lòng lắm…”
“Đấy em nhìn bạn xem, người ta đã kết hôn rồi mà mình vẫn chưa có mảnh tình vắt vai. Đúng là chẳng giống anh hai tí nào!”
“Đúng rồi! Mấy ai may mắn như anh, quen chị hai từ cấp 3 rồi cưới luôn”.
Lục Trung Huy đổi giọng, nói với vẻ tự hào “Đó không phải là may mắn, đó là năng lực. Trên đời này người ta yêu nhau khi còn ngồi trên ghế nhà trường nhiều lắm, nhưng em nhìn xem được mấy ai có thể vượt qua phong ba trắc trở trong cuộc sống mà vẫn còn cầm tay nhau?”
Lục Nhã Vy muốn bịt miệng anh trai lại, không cho Lục Trung Huy nói tiếp nên gật đầu lia lịa, nở nụ cười công nghiệp bảo “Được rồi! Được rồi! Vợ chồng nhà anh là nhất!”
Nhà Lục Nhã Vy nằm trong khu phố người Hoa ở trung tâm Thành phố T, trước nhà có cả một khoảng sân rộng để trồng rau, trồng hoa, phía bên xa xa còn có nhà kín trồng nấm nữa, hồ bơi, hồ nuôi cá… có đủ cả, Tống Gia Tuệ tưởng tượng nếu cho cô ở đây một năm không ra ngoài mua đồ ăn cũng chẳng đói được. Còn về vị trí, đến nay cô mới biết ông bà Lục Nhã Vy là người Hoa nhưng bên Trung cuộc sống khó khăn quá nên mới sang đây lập nghiệp, lúc đó bố Lục Nhã Vy là con một, chỉ vừa mới học xong cấp 3.
Lục Nhã Vy có hai người anh trai, đều là con lai hai dòng máu, thảo nào lúc Tống Gia Tuệ mới nhìn thấy Lục Nhã Vy đã thấy cô ấy có một vẻ đẹp vô cùng lạ nhưng thật sự rất cuốn hút, đến cô là con gái lần đầu tiên nhìn còn say mê nữa nói chi là đàn ông con trai, vậy mà chẳng hiểu sao lại chưa từng nghe cô ấy nhắc đến chuyện yêu đương. Hai anh trai đều công việc ổn định, gia đình cũng có cả rồi… bởi thế Lục Trung Huy mới lo lắng thay cho đường tình duyên của em gái như vậy.
Ở chơi được ba ngày, Tống Gia Tuệ được cả nhà họ Lục tiếp đón rất niềm nở, chu đáo. Cô ra vườn chăm hoa cùng bà, thưởng trà cùng với ông và bác Lục, đến tham quan triển lãm tranh của chị dâu và được tặng một bức tranh về làm kỉ niệm, cô đã chọn bức vẽ hoa hướng dương đang từ từ hướng về phía mặt trời… đơn giản là vì khi nhìn vào nó cô như bị cuốn vào thế giới của hoa hướng dương, cứ muốn ngắm mãi, ngắm mãi…
Anh ba của Lục Nhã Vy là giảng viên khoa tiếng Trung ở Trường đại học T, anh ấy có dắt hai người đến đó xem thử có hoành tráng hơn Trường đại học H không, với vẻ rất tự hào. Đến đó cô phải há hốc mồm vì độ chịu chi của Trường, vào trong khuôn viên trường cô có thể trải qua cảm giác 4 mùa trong năm: xuân ấm áp, hạ oi bức, thu mát mẻ và đông lạnh giá, và còn hàng trăm góc sống ảo ở đó nữa. Anh ba của Lục Nhã Vy đã chuẩn bị máy ảnh xong hết, sẵn sàng giúp hai người có một bộ hình xinh lung linh. Tống Gia Tuệ cũng không quên chụp vài cảnh đẹp gửi cho Hoàng Minh Huân.
Buổi chiều đến Lục Trung Huy đưa hai người ra biển đi dạo, ăn hải sản, ngắm hoàng hôn… Ở Thành phố H cũng có biển nhưng cô lại cảm thấy biển ở mỗi nơi sẽ có vẻ đẹp riêng, chỉ cần cảm nhận, không có so sánh.
Nhưng mục đích chính của Lục Trung Huy là giới thiệu vài người bạn cho em gái làm quen, Lục Nhã Vy ngoài mặt vâng vâng, dạ dạ cười nói vui vẻ nhưng ban đêm về tâm sự cùng Tống Gia Tuệ lại bảo cô ấy chẳng có hứng thú với ai, biết anh hai làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho mình nên chả từ chối. Lục Trung Huy cũng biết điều đó, chỉ là cố tình muốn giúp Lục Nhã Vy có nhiều mối quan hệ trong xã hội, sau này gặp chuyện có thể nhờ trợ giúp, con gái sống xa nhà cũng phải biết tự biết lo lắng cho bản thân nhiều hơn.
Đến ngày thứ năm, vợ chồng anh ba dắt Lục Nhã Vy và Tống Gia Tuệ đến khu vui chơi từ sáng tới chiều, và bị hai người đó phát cẩu lương ngập mặt. Lục Nhã Vy bĩu môi đá xéo anh ba “Anh chị muốn hâm nóng tình cảm thì cũng đừng dắt bọn em đi làm bóng đèn chứ!”.
Hai vợ chồng nhà đó cười, cũng quen với thái độ hay giả vờ giận dỗi của em gái nên anh ba đã ghé vào tai Lục Nhã Vy bảo một câu nhẹ nhàng tình cảm là tâm trạng cô ấy thay đổi ngay “Hai tháng nữa C&A công bố bộ sưu tập đồng hồ mới nhất, em thích cái nào sẽ có người giao tận giường cho em”.
Lục Nhã Vy vẫn nhịn cười, nghênh mặt trả lời “Vậy còn được!”
Từ lúc quen biết Lục Nhã Vy đến giờ, Tống Gia Tuệ mới thấy lần về nhà này là cô ấy thoải mái thể hiện tính cách của mình như vậy, không gò bó, không tự ép mình phải mạnh mẽ… cô chẳng biết đằng sau thân hình nhỏ bé đó đã phải chịu đựng những gì nhưng những ngày này cô ấy trở nên vui vẻ, vô âu, vô lo như vậy là tốt rồi.
Tối hôm đó, Tống Gia Tuệ cùng cả nhà Lục Nhã Vy đi chợ đêm của người Hoa có những món ăn, những trò chơi trong lễ hội, tái hiện lại những hoạt động truyền thống của họ,… mỗi tuần chỉ tổ chức một lần để nhắc những người con xa quê không được quên cội nguồn, gốc gác dân tộc. Đây cũng là một địa điểm thúc đẩy du lịch Thành phố T phát triển, những người Hoa không có cơ hội về nước có thể đến đây xem cũng có thể nguôi ngoai nỗi lòng, còn những người khác muốn tìm hiểu văn hóa, truyền thống của người Hoa để đi du học, xuất khẩu lao động… hay đơn giản như cô là chỉ muốn nhìn ngắm thế giới nhiều hơn.
[…]
Đến bây giờ người của Vũ Nam Phong vẫn chưa có chút manh mối gì về tung tích của Phương Ánh Nguyệt nhưng phía Dương Hoàng An cũng chẳng đả động gì đến việc tìm kiếm, thiệp mời lễ đính hôn của họ cũng đã được Dương Hoàng Long đứng ra tuyên bố hủy bỏ toàn bộ. Không biết sau sự việc này hai nhà Dương, Phương còn hợp tác cũng nhau hay bằng mặt không bằng lòng đây?
Anh trai Phương Ánh Nguyệt biết chuyện ác do em gái mình gây ra cảm thấy vô cùng áy náy, thông qua Lý Thiên Nhân đã đến tìm Hoàng Minh Huân xin lỗi đàng hoàng, có vẻ rất thành ý nhưng thái độ anh không nóng không lạnh. Nếu đã làm cho Lý Thiên Nhân ra mặt giúp đỡ chắc anh ta chẳng phải loại người như Phương Ánh Nguyệt, nể mặt bạn mình anh đã hứa sẽ không đụng đến nhà họ Phương nhưng nếu tìm được Phương Ánh Nguyệt thì chưa chắc sẽ không làm gì cô ta. Anh trai Phương Ánh Nguyệt biết đó cũng là giới hạn cuối cùng của anh nên chả xin gì thêm, chỉ cần sự nghiệp bố mẹ vất vả gây dựng không bị hủy hoại bởi đứa con gái bất hiếu kia cũng chấp nhận được rồi, còn Phương Ánh Nguyệt chắc chắn phải trả giá cho những gì đã làm rồi, anh ta chỉ biết bất lực.
Cũng như Phương Ánh Nguyệt, Vũ An Ngôn cũng chẳng thể ngừng làm anh trai đau đầu. Vũ Nam Phong đúng là chẳng thể nào yên tâm về đứa em gái này được bao lâu, con bé xin sang nhà chú Hoàng ở một thời gian với lý do vô cùng cao cả là vì Hoàng Minh Huân đi làm suốt ngày, Tống Gia Tuệ lại đi học nên con bé muốn sang bầu bạn để chú đỡ buồn, hơn nữa còn muốn học chú kinh doanh để khởi nghiệp. Nhưng vừa mới hôm qua thôi, Vũ Nam Phong nhận được điện thoại từ Hoàng Minh Huân bảo Vũ An Ngôn và con gái bác sĩ Vương - Vương Tuyết Nhi đấu khẩu um sùm ở nhà anh, còn đánh nhau nữa chứ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]