“Những bức ảnh tổng giám đốc ôm thiếu phu nhân ở công trường cũng như ảnh hai người đi chơi buổi tối ở hồ gì đó đều bị người ta truyền ra ngoài rồi. Bây giờ mọi người đang thi nhau mắng chửi, nói rằng tổng giám đốc không hề quan tâm tới chất lượng của phòng ốc cũng như kết quả kiểm tra mà tới đây chủ yếu là tìm phụ nữ chơi bời… Thậm chí, sáng nay còn có một đám người hung hãn bao vây cổng công ty, họ còn vứt cả trứng vào người tổng giám đốc. Nói chung, tình hình hiện nay rất loạn, phức tạp, thiếu phu nhân nếu không có việc gì quan trọng thì tốt nhất đừng ra ngoài”.
Tống Gia Tuệ đang nghĩ hai người ở đất khách quê người vậy mà nhất cử nhất động đều bị người ta chú ý. Thậm chí vừa mới hôm qua cô vừa đặt chân tới đây mà hôm nay đã có ảnh bị đưa ra ngoài như vậy, dẫn tới sự hiểu lầm của mọi người. Cô thất vọng lấy hai tay xoa xoa đầu, cô vừa muốn gọi điện cho Hoàng Minh Huân hỏi xem tình hình anh thế nào nhưng lại sợ làm phiền anh giải quyết công việc. Nheo nheo mày, cô không thể làm gì mà chỉ có thể ngoan ngoãn ở trong khách sạn đợi anh về.
Mười giờ tối Hoàng Minh Huân cuối cùng cũng trở về nhưng sắc mặt tái mét, tính mạch hai bên thái dương giật đùng đùng, đúng như kiểu vừa tức giận xong. “Anh về rồi đấy à? Đã ăn cơm chưa?”, Tống Gia Tuệ vừa nghe anh mở cửa phòng liền chạy tới qun tâm.
Hoàng Minh Huân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3383291/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.