“Tổng giám đốc đã liên hệ với giới truyền thông, cũng đã nói chuyện với một số thế lực lãnh đạo cao cấp có liên quan rồi. Nhiệm vụ lớn nhất lúc này đó là lấy lại lòng tin của khách hàng để họ yên tâm trở lại sử dụng sản phẩm của chúng ta. Tổng giám đốc hôm nay đích thân đi kiểm tra công trình thứ hai đang được tiến hành”.
“Vậy anh cũng đưa tôi qua đó đi, lúc nãy trên xe tôi đã ngủ đủ rồi, giờ không thấy mệt”.
“Trên công trường bụi bặm ô nhiễm lắm, thiếu phu nhân làm thế này là làm khó tôi rồi”, trợ lý Phương không suy nghĩ hay đắn đo do dự gì mà từ chối thẳng cô, huống hồ gì trước khi đi đón cô Tổng giám đốc đã dặn không được để cô đến công trường rồi.
Tống Gia Tuệ vẫn kiên quyết “Nếu hôm nay anh không đưa tôi đi thì tôi sẽ tự bắt xe. Hôm nay nhất định tôi phải đến đó”.
Trợ lý Phương thở dài, để cô không quen đường xá đi lại còn nguy hiểm hơn, đến khi đó lỡ xảy ra chuyện không may anh ta cũng gánh không nổi. Cùng lắm một lúc nữa đến rồi bị Tổng giám đốc trách mắng liền nhờ thiếu phu nhân nói đỡ vài câu chắc cũng không thành vấn đề.
Tống Gia Tuệ vừa tới nơi đã nhìn thấy bóng dáng của Hoàng Minh Huân. Anh đứng ở vị trí trung tâm, một đám người bao quanh, cho dù đứng trên công trường đầy bụm bặm nhưng sắc mặt vẫn không hề thay đổi, vẫn khí chất ngời ngời.
Thật khác với Hoàng Minh Huân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3379765/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.