Không ngờ lúc vợ dỗi lại đáng yêu như vậy, Hoàng Minh Huân liền mỉm cười xoa xoa hai má phụng phịu, không ngờ chỗ nào trên người cô cũng mềm như vậy, anh bảo “Chẳng phải do em quyến rũ anh trước sao?”
Lúc nãy vốn muốn tiếp tục làm người bệnh nhưng rõ ràng những hành động của cô quyến rũ như vậy, nó cứ như xuân dược kích thích bản năng của đàn ông trỗi dậy. Anh chẳng có lý do nào để bỏ qua cả.
Tống Gia Tuệ vẫn để mặc anh vừa lau người vừa cố tình động chạm vài điểm nhạy cảm trên cơ thể mình vì bây giờ cô chỉ còn sức nói thôi, “Là ai bảo khó chịu? Em chỉ là lo lắng cho anh mà anh lại thừa cơ hội như vậy”
“Rõ ràng vừa nãy em cũng được hưởng lợi còn gì, chúng ta xem như hòa nhé!”, anh cố tình lợi dụng lúc lau người mà xoa mạnh vào ngực cô một cái.
“Anh… đáng ghét!”, nếu tiếp tục nói với anh chủ đề này có lẽ một lát cô không thể ngủ được mất.
“Chỉ đáng ghét với mình em!”, Hoàng Minh Huân khẽ hôn lên trán cô, thì thầm “Nếu em cảm thấy không công bằng chúng ta có thể làm thêm một lần nữa! Lúc nãy em đã chủ động rồi nên nần này chỉ cần nằm một chỗ tận hưởng là được, để chồng em phục vụ đảm bảo không làm em thất vọng”.
Trong lòng cô gào thét không ngừng, nếu thêm một lần nữa chắc mai không thể xuống giường nổi. Hơn nữa đây còn là nhà của Vũ Nam Phong, nếu để nhiều người biết chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3375117/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.