Tống Gia Linh cười nhếch mép, lấy tay vỗ nhẹ vài cái vào vai Tống Gia Tuệ: “Em gái, thiệp mời sắp được in ra rồi, đến lúc đó chị sẽ tận tay đưa cho em, nhất đinh phải tới tham dự đấy nhé!”
“Chị không sợ tôi sẽ làm loạn đám cưới của chị à?” Cô dửng dưng nói, “À hay là tôi mang cả rạp xiếc đến đó cho bọn nó góp vui. Nghe cũng thú vị nhỉ?”.
Sắc mặt Tống Gia Linh có chút biến đổi, cô không nói thêm gì mà quay người bước đi.
Không biết từ lúc nào mà trời bắt đầu có những hạt mưa nhỏ bay lất phất, rơi xuống rồi đọng trên từng sợi tóc của cô, cơn mưa cứ thế dai dẳng không ngừng. Cô thở thật sâu con người quý nhất là phải biết rõ bản thân mình đang có gì, cô không thể để mình trong tình trạng thế này.
Tống Gia Linh nhìn theo cô tới khi bóng cô khuất hẳn, ánh mắt lộ rõ sự ghen tỵ và căm tức nhưng rất nhanh liền trở về trạng thái bình thường, quay ra an ủi Trần Nam, khuyên anh ta không nên để tâm những lời của mấy người bạn Tống Gia Tuệ nói.
[…]
Tiếng nhạc trong câu lạc bộ VT vang lên chói tai, trên sân khấu, mấy cô vũ công ăn mặc như kẻ thiếu vải, những động tác nóng bỏng, cám dỗ cùng với ánh đèn ngũ sắc chiếu thẳng vào người họ, nhìn họ như đang quằn quại giữa một đám đông nhốn nháo.
Tống Gia Tuệ gục mặt trên bàn, bên cạnh vỏ mấy chai rượu đã uống hết.
“Vy Vy, Giai Kỳ…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3331062/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.