“Không có... Em chỉ là không muốn anh có cảm giác cuộc hôn nhân này như một trò đùa…” Cô gấp rút giải thích, mọi chuyện không như anh nghĩ.
“Đừng bao giờ nhắc đến chuyện ly hôn nữa. Còn bây giờ tôi mệt rồi, ngủ thôi!” giọng anh nhẹ đi không ít sau câu nói vừa rồi.
Thái độ vậy là thế nào? Lúc nãy trêu cô có vẻ vui mà giờ lại bảo mệt. Không muốn nói chuyện nữa sao?
Rốt cuộc là giận vì cô để tên đó có cơ hội giở trò biến thái hay giận vì cô muốn ly hôn?
Hoàng Minh Huân không biết sao khi nghe cô nói ly hôn liền cuốn lên, không nhịn được mà to tiếng hơn trước. Chẳng lẽ rung động vì sự ngốc nghếch, vô tri của cô rồi?
Anh vẫn tiếp tục ôm cô ngủ nhưng cả hai đều không ngủ.
Tống Gia Tuệ vì suy nghĩ đến thái độ nãy giờ của anh nên không ngủ.
Hoàng Minh Huân vì người kia không ngủ nên cũng không ngủ.
Một đêm thật dài với cả hai…
5 giờ sáng, Hoàng Minh Huân rời giường đi xuống nhà còn dặn dì Tô hôm nay đừng gọi Tống Gia Tuệ, để cô muốn ngủ đến khi nào muốn dậy cũng được.
Lúc anh rời đi cô biết nhưng lại không mở mắt, cô không biết phải đối diện với anh thế nào.
[…]
“Thiếu gia, tối nay tôi bay đi Thụy Sĩ một tuần”. Thư kí Nhạc đưa hồ sơ cho Hoàng Minh Huân duyệt rồi nhắc nhở một chút.
Gần đây Hoàng Minh Huân cứ sơ hở là trốn việc khiến Nhạc Thế Luân cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3325953/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.