“Thiếu gia! Đó chẳng phải là thiếu phu nhân sao?” người tài xế đang dừng đèn đỏ lướt
mắt qua kính chiếu hậu thấy hình ảnh Tống Gia Tuệ ngồi như khóc bên đường. Hoàng Minh Huân nhìn theo hướng tài xế chỉ, quả nhiên là cô đang ngồi bên đường khóc thật
đáng thương. Gương mặt anh thoáng vẻ nghi hoặc nhưng lại lạnh lùng bảo tài xế “Lái
xe đi. Quan tâm cô ta làm gì”.
Anh lại nhìn vào tờ báo trong tay nhưng không thể đọc nổi nó có nội dung gì nữa, trong đầu chỉ là cảnh cô thất thần bên đường.
Đã có chồng rồi mà còn ngồi ngoài đường khóc như vậy nhìn vào tưởng như cô bị người ta ức hiếp, ấm ức lắm vậy. Thật là mất mặt mà!
Tài xế nghe vậy không dám nói gì thêm chỉ nhìn kính chiếu hậu lần nữa rồi mới rời đi, lần này thấy Tống Gia Tuệ lững thững đi ra phía đường lớn, bước từng bước như người vô hồn, mặt mũi tài xế biến sắc.
“Hình như cô ấy đang định tự tử?”.
Hoàng Minh Huân cũng nhìn theo hướng đó, đập vào mắt là một người phụ nữ vừa đi vừa khóc vô cùng bất lực như muốn tìm cách giải thoát cho bản thân.
“Dừng xe!”.
Tài xế tấp xe vào bên đường. Xe chưa dừng hẳn Hoàng Minh Huân đã xuống xe lao về phía cô.
Tống Gia Tuệ đang đi bỗng nhiên có một bàn tay to lớn kéo mạnh tay cô về phía sau. Cô theo quán tính đập vào ngực rắn chắc của gười đàn ông đó, mặt mũi đều cảm thấy đau. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3322633/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.