Chương trước
Chương sau
Sau 1 hồi tự hỏi, Mộc Mộc vẫn không thể tìm được đáp án cho bản thân, đành lặng lẽ theo chân Lâm Tài Minh bước vào phòng bệnh. Cô ngồi bên cạnh người anh trai đang hôn mê của mình,nước mắt lại 1 lần nữa đua nhau chảy trên gương mặt khả ái của Mộc Mộc. Tay Mộc Mộc nắm chặt tay của Thiên Tư nói: 
- Em nhất định sẽ đưa anh đi phẫu thuật, nhất định sẽ tìm ra kẻ đã làm ra chuyện này. Hắn nhất định phải trả giá cho hành động của mình. 
Lâm Tài Minh đưa tay đặt lên vai Mộc Mộc nói: 
- Thiên Tư nó sẽ không sao đâu, cháu đừng..... 
Nói được nửa chừng thì Mỹ Thư và cô Hạ Lam đi vào, nhìn thấy đứa con trai mà mình yêu thương bị đánh đến mức không thể nhận ra, cô Hạ lam khóc lặng đi,... Mỹ Thư ôm lấy cô Hạ Lam, vừa an ủi vừa khóc theo. Toàn cảnh đều tràn ngập nước mắt và đau thương. Mộc Mộc là người trở lại bình thường nhanh nhất, cô cố gắng nén cảm xúc lại,chậm rãi nói: 
- Mọi người đừng khóc nữa, việc cần làm nhất bây giờ là phải đưa anh ấy sang Hàn Quốc để hồi phục lại gương mặt cũng như các vết sẹo trên khắp cơ thể, sau đó sang Mỹ để hồi phục sức khỏe cho Tư ca đề phòng có chấn thương tâm lý hay thể chất. Chúng ta bây giờ khóc thì cũng không thể khiến anh ấy tỉnh lại được đâu. 
Nói đến đây, cô nắm chặt bàn tay của Thiên Tư. 
Mỹ Thư cũng ngừng khóc, phụ họa theo Mộc Mộc: 
- Hai bác,... con thấy Mộc nói đúng lắm. Ngày mai con sẽ nhờ bố con thuê chuyên cơ để đưa bác trai và Thiên Tư đi sang Seoul. 
Cô Hạ Lam cũng ngừng khóc, đến gần Mộc Mộc: 
- Mộc Nhi, chúng ta về thôi,chuyện của Thiên Tư,... con có thể về nhà mà từ từ điều tra mà, hơn nữa chiều con còn có tiết học đúng không? 
Mộc Mộc không đáp, chỉ gật đầu nhẹ 1 cái rồi đứng dậy, bước ra khỏi phòng. Cô Hạ Lam lập tức đuổi theo Mộc Mộc. Suốt dọc đường, Mộc Mộc không hề mở miệng nói chuyện, dường như đã chìm vào những suy tư..."Cạch" Mộc Mộc bước xuống xe, đi thẳng lên trên nhà, cô mở máy tính ra, ngay trên diễn đàn của trường, tin hot nhất chính là Nhất bảng của trường Lâm Thiên Tư bị đánh nhập viện... Ánh mắt Mộc Mộc tối lại, cô kick bỏ cửa sổ vừa rồi, cô lập tức truy cập vào camera của khu vực xung quanh chỗ mà ca ca của cô bị đánh, phát hiện ra 1 gương mặt khiến cô bất ngờ. Là... là...là hắn, tại sao có thể là hắn chứ? Một mình hắn có thể khiến ca ca của cô nhập viện sao? Không thể nào,... cho dù hắn có cùng đẳng cấp với cô thì cũng không thể khiến Thiên Tư ca nhập viện được, chuyện này thật sự là không thể nào.... Nhưng hình ảnh đó thật sự quá rõ nét, khuôn mặt của hắn, đôi mắt của hắn thật sự khiến người ta ấn tượng. Hắn khiến cô thật sự bất ngờ... hắn có thể làm những chuyện không tưởng như vậy thì tại sao lại có cái "học bạ vàng" như thế? Hắn giả vờ sao? Vậy lý do nào lại khiến hắn thay đổi như vậy? Thật sự là quá đau đầu đi...Hừ, dù cho động cơ nào khiến hắn trở nên như vậy thì cô cũng không thể chấp nhận được. Cô chụp lại toàn bộ ảnh có mặt hắn ở trong video, rồi chuyển luôn video cho cô Hạ Lam và thầy Dạ Tân Thọ, cô đề nghị xử lý vụ việc trong phạm vi nhỏ để tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của trường, và không thể khiến cho ca ca của cô mất mặt được. Dù sao thì anh ấy cũng là bạch mã hoàng tử của biết bao con người, cứ thế mà hủy đi danh tiếng của anh ấy thì thật sự...cô không nỡ. Anh trai của cô chắc chắn không thể chịu được sự đả kích lớn như thế...Thôi - cô tự trấn an mình rồi chải tóc, chỉnh lại quần áo, gọi chú tài xế vào và nhờ chú ấy đưa cô đến trường. Vừa bước xuống xe, đám fans của Mộc Mộc và Thiên Tư đã vây chặt lấy cô, hỏi han đủ thứ nhưng cô không hề trả lời chỉ ho khan 2 tiếng, lập tức đội Hộ hoa sứ giả đã xuất hiện, đưa Mộc Mộc lên lớp.Ngọc Túy Nhi đưa toàn bộ sách vở buổi sáng cho Mộc Mộc xem qua. Mộc Mộc đưa đống sách vở cho đội Hộ hoa Sứ giả, quay người đi lên phòng họp Tổ Giám Thị, cô cũng không quên nhắc họ để sách vở xuống xe.Sau 1 hồi tự hỏi, Mộc Mộc vẫn không thể tìm được đáp án cho bản thân, đành lặng lẽ theo chân Lâm Tài Minh bước vào phòng bệnh. Cô ngồi bên cạnh người anh trai đang hôn mê của mình,nước mắt lại 1 lần nữa đua nhau chảy trên gương mặt khả ái của Mộc Mộc. Tay Mộc Mộc nắm chặt tay của Thiên Tư nói: 
- Em nhất định sẽ đưa anh đi phẫu thuật, nhất định sẽ tìm ra kẻ đã làm ra chuyện này. Hắn nhất định phải trả giá cho hành động của mình. 
Lâm Tài Minh đưa tay đặt lên vai Mộc Mộc nói: 
- Thiên Tư nó sẽ không sao đâu, cháu đừng..... 
Nói được nửa chừng thì Mỹ Thư và cô Hạ Lam đi vào, nhìn thấy đứa con trai mà mình yêu thương bị đánh đến mức không thể nhận ra, cô Hạ lam khóc lặng đi,... Mỹ Thư ôm lấy cô Hạ Lam, vừa an ủi vừa khóc theo. Toàn cảnh đều tràn ngập nước mắt và đau thương. Mộc Mộc là người trở lại bình thường nhanh nhất, cô cố gắng nén cảm xúc lại,chậm rãi nói: 
- Mọi người đừng khóc nữa, việc cần làm nhất bây giờ là phải đưa anh ấy sang Hàn Quốc để hồi phục lại gương mặt cũng như các vết sẹo trên khắp cơ thể, sau đó sang Mỹ để hồi phục sức khỏe cho Tư ca đề phòng có chấn thương tâm lý hay thể chất. Chúng ta bây giờ khóc thì cũng không thể khiến anh ấy tỉnh lại được đâu. 
Nói đến đây, cô nắm chặt bàn tay của Thiên Tư. 
Mỹ Thư cũng ngừng khóc, phụ họa theo Mộc Mộc: 
- Hai bác,... con thấy Mộc nói đúng lắm. Ngày mai con sẽ nhờ bố con thuê chuyên cơ để đưa bác trai và Thiên Tư đi sang Seoul. 
Cô Hạ Lam cũng ngừng khóc, đến gần Mộc Mộc: 
- Mộc Nhi, chúng ta về thôi,chuyện của Thiên Tư,... con có thể về nhà mà từ từ điều tra mà, hơn nữa chiều con còn có tiết học đúng không? 
Mộc Mộc không đáp, chỉ gật đầu nhẹ 1 cái rồi đứng dậy, bước ra khỏi phòng. Cô Hạ Lam lập tức đuổi theo Mộc Mộc. Suốt dọc đường, Mộc Mộc không hề mở miệng nói chuyện, dường như đã chìm vào những suy tư..."Cạch" Mộc Mộc bước xuống xe, đi thẳng lên trên nhà, cô mở máy tính ra, ngay trên diễn đàn của trường, tin hot nhất chính là Nhất bảng của trường Lâm Thiên Tư bị đánh nhập viện... Ánh mắt Mộc Mộc tối lại, cô kick bỏ cửa sổ vừa rồi, cô lập tức truy cập vào camera của khu vực xung quanh chỗ mà ca ca của cô bị đánh, phát hiện ra 1 gương mặt khiến cô bất ngờ. Là... là...là hắn, tại sao có thể là hắn chứ? Một mình hắn có thể khiến ca ca của cô nhập viện sao? Không thể nào,... cho dù hắn có cùng đẳng cấp với cô thì cũng không thể khiến Thiên Tư ca nhập viện được, chuyện này thật sự là không thể nào.... Nhưng hình ảnh đó thật sự quá rõ nét, khuôn mặt của hắn, đôi mắt của hắn thật sự khiến người ta ấn tượng. Hắn khiến cô thật sự bất ngờ... hắn có thể làm những chuyện không tưởng như vậy thì tại sao lại có cái "học bạ vàng" như thế? Hắn giả vờ sao? Vậy lý do nào lại khiến hắn thay đổi như vậy? Thật sự là quá đau đầu đi...Hừ, dù cho động cơ nào khiến hắn trở nên như vậy thì cô cũng không thể chấp nhận được. Cô chụp lại toàn bộ ảnh có mặt hắn ở trong video, rồi chuyển luôn video cho cô Hạ Lam và thầy Dạ Tân Thọ, cô đề nghị xử lý vụ việc trong phạm vi nhỏ để tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của trường, và không thể khiến cho ca ca của cô mất mặt được. Dù sao thì anh ấy cũng là bạch mã hoàng tử của biết bao con người, cứ thế mà hủy đi danh tiếng của anh ấy thì thật sự...cô không nỡ. Anh trai của cô chắc chắn không thể chịu được sự đả kích lớn như thế...Thôi - cô tự trấn an mình rồi chải tóc, chỉnh lại quần áo, gọi chú tài xế vào và nhờ chú ấy đưa cô đến trường. Vừa bước xuống xe, đám fans của Mộc Mộc và Thiên Tư đã vây chặt lấy cô, hỏi han đủ thứ nhưng cô không hề trả lời chỉ ho khan 2 tiếng, lập tức đội Hộ hoa sứ giả đã xuất hiện, đưa Mộc Mộc lên lớp.Ngọc Túy Nhi đưa toàn bộ sách vở buổi sáng cho Mộc Mộc xem qua. Mộc Mộc đưa đống sách vở cho đội Hộ hoa Sứ giả, quay người đi lên phòng họp Tổ Giám Thị, cô cũng không quên nhắc họ để sách vở xuống xe.ư
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.