Thầy Bạch Vũ đứng lên:
- Vân Mộc, thầy không phản đối hướng giải quyết của em nhưng thầy thấy cách ứng xử của em trong trường hợp vừa rồi không được đúng cho lắm. Đáng ra em phải báo cáo cho tổ Giám Thị để có hình thức kỷ luật những em học sinh đó - đây là quy tắc tất yếu của tổ cơ mà.
Mộc Mộc hạ giọng:
- Thưa thầy, quy tắc đó em không quên nhưng mà 1 trong 5 đặc quyền dành cho Tổ Phó/ Tổ Trưởng tổ Giám Thị là nếu thấy sự việc không quá nghiêm trọng, (ví dụ như thấy 1 bạn xả rác bừa bãi, 1 bạn lần đầu tiên đỗ xe sai quy định hay 1 vài cá nhân trong lớp gây mất trật tự) thì không cần báo cáo mà có thể tự giải quyết.
Cô Huyền Ngọc Tâm lập tức lên tiếng phản đối:
- Vân Mộc, em nghĩ rằng sự việc này giống như những ví dụ em vừa nêu sao? Em có biết rằng chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tâm lý, đời sống riêng tư của mỗi cá nhân hay không? Em quá coi nhẹ sự việc này rồi đấy! Hay em quá đề cao bản thân?
Mộc Mộc tiếp tục hạ giọng, kiên nhẫn trả lời:
- Thưa cô, em không có ý xem nhẹ việc này nhưng cô phải nhớ rằng nhà vệ sinh nữ luôn có 10 nữ vệ sĩ chuyên nghiệp đứng bên cạnh để bảo vệ. Bất kỳ 1 tiếng động nhỏ nào cũng sẽ không lọt qua tai họ. Thế nên trước giờ chưa từng xảy ra những vụ việc nghiêm trọng mang tính pháp luật như lời của cô vừa nói. Thưa cô, em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-cua-anh-la-em/117408/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.