Trong căn phòng tối khác đối diện với căn phòng khi nãy, có một người đàn ông đang nằm dài trên chiếc ghế sofa gần ban công với ly rượu trên bàn và nắp chai rượu vẫn còn mở dở. Trái với cô gái nào đó đang nằm say giấc trên giường và đắm chìm vào giấc mơ hạnh phúc. Bên này lại là hình ảnh người đàn ông với vẻ mặt u buồn và thân thể mệt nhoài xuyên qua ánh sáng le lói của khung cửa.
Lãnh Dạ Thần thả dài cơ thể mình trên chiếc sofa, tay anh đang cầm điếu thuốc với làn khói trắng cứ bóc lên nghi ngút. Khói thuốc bay lơ lững trên không trung rồi tan dần vào màn đêm cũng giống tâm trạng của anh lênh đênh và không có định hướng. Ly rượu trên bàn vẫn còn đó với những bọt khí li ti và dòng nước sóng sánh. Ấy thế nhưng chai rượu thì đã vơi đi mất một nửa, nhìn chai rượu ấy Lãnh Dạ Thần chợt nhớ lại rằng đã rất lâu rồi mình không còn uống rượu nữa.
Lần cuối cùng anh chạm vào ly rượu đã lâu đến mức anh không còn nhớ rõ hoặc cũng có thể là cố tình quên đi và không muốn nhớ đến. Phải, thứ anh không nhớ không phải là bao lâu rồi chưa uống rượu mà là lý do vì sao không uống rượu nữa. Lý do ấy như nỗi đau cứ khắc khoải mãi trong trái tim anh làm nó chai sần dần theo năm tháng. Năm đó sau khi vào quân đội Lãnh Dạ Thần không uống rượu và cũng không gần nữ sắc nữa. Mỗi khi anh em trong quân khu rủ nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-cho-ta-den-ben-nhau/3458604/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.