Cả ba nói chuyện lòng vòng khá lâu, Nam Cung Dạ cảm thấy khoảng cách cả ba được kéo gần lại một chút rõ hơn chính là đã thân với nhau, dĩa đồ ăn trên bàn vơi đi không ít, nồi lẩu cũng sắp thấy đáy.
Đang cúi đầu ăn miếng thịt xong, cậu không dè chừng Mộc Tinh là người ngoài nữa bỗng mở miệng hỏi Tử Hy.
─ " Tử Hy này! Hôm nay có mở một buổi bán đấu giá, cô đi chung chứ? "
Tử Hy đang an tĩnh ngồi ăn lại nghe cậu ta nói, động tác dừng lại ngẩng đầu lên nhìn cậu ta, nghĩ ngợi gì đó xong xui thì hỏi ngược lại cậu ta.
─ " Buổi đấu giá đó như thế nào? "
Nam Cung Dạ suy nghĩ chốc lát, Tử Hy kiên nhẫn chờ cậu ta nói.
─ " Hưm? Nghe nói có vài món đồ cổ rất quý giá có vài ông lớn để mắt đến nó lần này coi bộ dân máu mặt trong giới đến buổi đấu giá khá nhiều "
Tử Hy nghe xong bất động thanh sắc, gấp một miếng thịt nhún vào nồi lẩu khẽ nói.
─ " Tôi thì không thành vấn đề nhưng mà nếu thật sự theo lời cậu nói xuất hiện nhiều ông tay to mặt lớn thì e rằng nó không tránh khỏi những cuộc ẩu đả, phục kích "
Mộc Tinh ở kế bên nghe liền lên tiếng.
─ " Hai người cho tôi đi chung với, tôi không làm vướng chân hai người đâu! "
Nam Cung Dạ liền lên tiếng nói.
─ " Vấn đề không phải là vướng chân hay không mà là có thể một đi không trở lại, nên cô gái à cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-cho-em-duoc-gap-anh/484354/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.