“Cuối cùng cũng tới! Cả người rụng rời, đau nhức. Máy bay đúng là ác mộng mà!” Man Man cuối cũng tới nơi được mệnh danh là thiên đường. Nhưng đối với Man Man thì thiên đường cái khỉ khô!
Cô sẽ phải lao đầu vào học. Haizz đối với một người nghiện ngôn tình như cô thì cái này là địa ngục mà!
Đang mơ màng cô chợt nghe mọi nơi đều là tiếng anh! Nhưng có một giọng rõ ràng nhất.
“Ê, đi tới đâu rồi? Đứng đợi nãy giờ mọt gông luôn rồi” Man Man chợt nghĩ sao nghe tiếng gần thế nhỉ? Và cô đã quên tiếng nói đó đang ở trước mặt cô. Vâng, Man Man đã quang minh chính đại lao thẳng vào ngực người ta!
“I’m so sorry.” cô miễn cưỡng nói. Vốn là lỗi anh ta đứng giữa đường đi. Từ đầu đến cuối cô vẫn không thèm liếc mắt.
“ Excuse me!” Anh chàng cũng đâu có quan tâm cô đụng vào anh. Anh chỉ đang trả lời điện thoại.
Bà đây đã có tâm xin lỗi rồi mà còn nói vậy! Dù gì cũng đang ở nơi đất khách, nhịn một chút cũng chẳng chết ai. Nhưng nhất định phải chửi!
“ Anh! Định mệnh anh!” Hừ, từ nhỏ đến lớn cô đã không được nói bậy nên cô tìm những từ nghe hao hao và lúc chửi rất chi là đã miệng. Mới giải tỏa tâm hồn một chút, cô lại tăng huyết áp.
“Oh my god! Có người tỏ tình với tui nè! Cô ấy nói tui là định mệnh của cô ấy. Không thể tin được! Sao ông nghe được! Cổ nói tiếng Vietnamese mà! Tất nhiên là tui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-cai-dau-anh/1957501/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.