Qua một tuần lễ sau thì cả hai người mới trở về nước,đi chơi cũng khá lâu rồi cho nên bây giờ cũng trở về với công việc thôi …Còn về chức vụ thư ký kia thì cũng có người thay thế rồi cho nên cô sẽ không đi làm nữa với lại mấy tuần nữa thì cô cũng đâu còn ở lại đây đâu,cho nên cô cũng không muốn dây dưa rườm rà nữa.
Về đến nhà thì cũng hơn 7 giờ tối,cô xuống nhà bếp ăn một bát cơm và một phần súp cua rồi sau đó cũng lên phòng ngủ một giấc … Ngồi máy bay từ chiều đến giờ khiến cho cái lưng của cô nó sắp cong vẹo luôn rồi …
Khi mà anh bước vào phòng thì thấy cô đã ngủ rồi,Tống Dực khẽ cười rồi lấy điện thoại từ trên tay của cô ra rồi đặt lên tủ đầu giường..
Lúc này anh định nằm xuống ngủ thì điện thoại của anh lại vang lên, không biết là giờ này ai lại điện nữa.Anh có chút không vui nhưng cũng nhấn nút nghe,ánh mắt của anh có phần lơ đãng cho nên không biết đây là số của Hà Uyển mà vô tư nghe máy luôn.
[ Alo …ai gọi thế…]
[ Em là em đây,Hà Uyển …]
Sau khi nghe bên đối phương nói chuyện thì anh mới bừng tỉnh dậy rồi đi ra ban công nói chuyện,anh gấp đến nổi mà phải đi chân trần luôn.
[ Cô gọi cho tôi có chuyện gì, tôi và cô đã chấm dứt rồi mà..]
[ Tống Dực,anh ác lắm,sau anh lại cắt hết hợp đồng của em..Đã vậy còn không tài trợ như trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3477443/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.