Khi trở về khách sạn thì Mộng Ninh cũng đã ngủ rồi,anh cẩn thận cởi áo khoác và giày cao gót ra rồi thì đặt cô nằm xuống giường …
Không biết là chuyện gì đang xảy ra với cô ấy nữa,tại sao cô ấy lại khóc chứ …Tống Dực tự hỏi chính mình rồi sau đó thì anh cũng lên giường nằm bên cạnh của Mộng Ninh …
Sáng hôm sau anh mở mắt ra thì thấy cô vẫn còn ngủ,Tống Dực kéo cô xích lại gần mình rồi hôn má của cô một cái …
" Chụt …ưm…"
" Ưm…sao lại hôn em "_giọng nói của cô có chút ngái ngủ rồi quay qua ôm Tống Dực.
" Tại anh yêu em …"
" Mộng Ninh,sao hôm qua em lại khóc vậy,em có chuyện gì sao …"
" Đâu có đâu,tại em hạnh phúc quá thôi …"
" Thật sao.""
" Thật mà,anh không tin em … “”
“” Tin!! Anh tin em,tại anh lo cho em thôi"
Một lát sau anh bế cô vào trong toilet vệ sinh cá nhân,tắm rửa và thay quần áo.Cô được anh chăm bẩm như em bé vậy, đến bản thân cô cũng không ngờ Tống Dực lại có thể cưng chiều mình như thế,cuộc đời cô chỉ cần bao nhiêu đây là hạnh phúc lắm rồi.
Gần 40 phút thì cũng đã xong,cả hai cũng đi ra ngoài ăn sáng.Cô và anh xuống nhà hàng của khách sạn để ăn sáng,chứ giờ này còn đi tìm địa điểm khác để ăn thì sẽ rất tốn thời gian.
Ăn xong thì cả hai đến công viên quốc gia Naejangsan,ở đây có rất nhiều trò chơi thế nào thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3470321/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.