Sáng hôm sau khi cô thức dậy thì không thấy anh đâu cả,chắc có lẽ là anh ấy đã đi làm rồi.Mộng Ninh đưa tay lên xoa xoa hai bên vai của mình cho thoải mái rồi đi vào trong vệ sinh cá nhân.
Khi mà cô bước ra thì thấy Tống Dực ngồi ở ghế sofa ăn sáng,vậy là từ sáng giờ anh ấy vẫn còn ở nhà.
“” Nào,lại đây ăn với anh …"
" Vâng "
Cô ngồi xuống rồi cũng cầm đũa lên ăn bánh canh,đây là bánh canh tôm cô rất thích ăn món này.
" Sao em nhìn anh dữ thế,bộ trên mặt anh có dính cái gì à "
" Không có,em tưởng là anh đã đi làm rồi "
“Đâu có,hôm nay anh ở nhà với em …”"
" Không cần đâu,em cũng ổn rồi "
" Sao mà được chứ,anh vẫn muốn ở nhà "
" Ừm "
Nếu đã muốn ở nhà thì ở nhà,cô cũng không thể cản anh được.Thế là cả hai cùng nhau ăn sáng,sau khi ăn xong thì Tống Dực bưng xuống nhà bếp.
Một lát sau trên tay anh cầm một ly sữa,anh đem lên phòng cho Mộng Ninh.
"Sữa đậu nành cho em "
" Cảm ơn anh "
Thấy cô ngồi trên giường thì anh cũng lên giường ngồi luôn,đêm qua anh làm việc cho đến gần sáng cho nên khá là mệt mỏi và thiếu ngủ.Tống Dực dựa vào người của Mộng Ninh rồi hôn gò má của cô.
" Đợi vài ngày nữa em bình phục lại thì chúng ta sẽ đi du lịch …Em muốn đi nước nào "
" Em muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3464889/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.