Mộng Ninh không ăn trước mà đợi anh đi xuống ăn cùng,dù sao thì hai người cùng ăn thì sẽ vui hơn một người. Người ta nói chờ đợi là hạnh phúc mà,hơn 5 phút trôi qua thì anh mới đi xuống.
" Sao em chưa ăn sáng nữa " _ Tống Dực nói xong liền kéo ghế ra ngồi ở bên cạnh của Mộng Ninh.
" Em đợi anh "
" Ừm! Sau này có đói thì ăn trước đi "
Tống Dực cắt bánh mì ra từng phần rồi đổ nước sốt ra chén nhỏ, anh làm rất nhanh chỉ trong mấy giây ngắn ngủi thì đã xong
" Em ăn đi "
" Vâng …"
Hai người vừa ăn vừa bàn về công
việc,sau khi ăn bánh mì xong thì anh ép cô ăn hết chén súp rồi mới đi làm…Lúc này đây cô đã no căn cả bụng,khi mà lên xe thì chỉ ngồi mà xoa cái bụng lớn của mình mà thôi. Cũng may là hôm nay cô mặc váy không quá chặt chứ nếu không đã bung chỉ từ đời nào rồi …
" Em sao thế "
" Không sao, chỉ là quá no mà thôi"
Từ lúc mà chính thức quen nhau thì người đàn ông này cho cô ăn rất nhiều,riết rồi cô cứ ngỡ mình là con heo con của anh …
" Tống Dực,em sắp thành heo rồi,anh cứ cho em ăn nhiều"
" Có ai thấy con heo nào mà xinh đẹp như em vậy chứ " _ anh lên tiếng trêu chọc rồi cười trừ.
" Anh thừa nhận em là heo rồi kìa "
" Đâu có,anh chỉ nói đùa mà thôi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3447909/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.