Tăng Thư đứng ở nhà bếp một hồi lâu rồi sau đó pha cho Tống Dực một ly cà phê và diện cớ để lên đó gặp cậu chủ của mình …
“” Cốc …cốc …""
" Vào đi …"
Tống Dực đang làm việc cho nên cũng không quan tâm bên ngoài là ai,anh tùy hứng cho người bên ngoài vào và anh cũng nghĩ là ông quản gia hoặc vệ sĩ đi vào đây chứ không phải cô giúp việc này.
" Cậu chủ, tôi pha cà phê cho cậu …"
" Ừ "
" À mà lần sao tôi không gọi thì cô không cần pha đâu "
" Cậu chủ đây là nhiệm vụ của tôi mà "
Anh không nói gì mà dán mắt vào máy tính còn cô ta thì vẫn đứng ở đó.
" Còn việc gì không,nếu không thì mau đi ra ngoài"
" Cậu chủ,cậu nhớ ngủ sớm "
" Tăng Thư,sau này mong cô biết thân phận của mình …Tôi mong cô không quá phận "
Anh ấy đuổi mình sao,cô ta nghe anh nói vậy thì cũng lặng lẽ đi ra ngoài.
Tại sao chứ? Rõ ràng mình quan tâm anh ấy mà,vậy cớ sau anh ấy lại ghét mình.Tất cả là tại Kiều Mộng Ninh mà ra …
Miệng thì lẩm bẩm không ngừng,hai tay thì siết tròn lại …Cô ta muốn Không thể chấp nhận thua cuộc như thế này được …
Ở bên trong thư phòng,Tống Dực liếc nhìn ly cà phê trên bàn rồi quăng nó vào sọt rác…Theo như suy đoán của anh thì cô gái này có tình ý với anh thì phải, đúng là không biết thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3447907/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.