Khi hai người bước xuống thì bữa tối cũng được dọn lên, và bây giờ chỉ cần ngồi xuống thưởng thức bữa tối mà thôi …Tống Dực ga lăng kéo ghế ra cho cô,sau khi cô ngồi lên thì anh lại kéo xích lại gần mình…
" Anh! …"
" Hửm! Sao thế"
" Anh kéo ghế như vậy thì làm sao em ăn cơm được,lỡ tay em đυ.ng trúng anh thì sao "
" Thì có sao đâu,anh sẽ đút cho em "
Tống Dực cười cười rồi hôn lên trán của Mộng Ninh mặc dù vẫn còn người làm ở đây.Tăng Thư vừa bưng hai ly nước ra thì đã thấy Tống Dực hôn Mộng Ninh,cái hình ảnh này khiến cho cô ta không vui 1 chút nào nhưng cũng phải tỏ ra vui vẻ.
" Nước của cậu chủ"
" Ừm,sao này gọi cô ấy là phu nhân.Mọi người trong nhà phải tôn trọng và nghe theo những gì cô ấy nói "
" Dạ được ạ "
" Mọi người đi ra đi tôi muốn có không gian riêng,nhớ đóng cửa lại "
" Vâng,cậu chủ "
Nhà bếp khá là rộng rãi cho nên đi cũng khá là lâu …Tống Dực thích không gian sạch sẽ cho nên không muốn mùi thức ăn bay lung tung,cho nên nhà bếp hay bất kì nơi nào ở trong nhà này điều phải có cửa và rèm kéo lại …
Tống Dực thấy cánh cửa đã được đóng lại thì anh nhích ghế lại gần cô hơn rồi sau đó thì cầm đũa lên bỏ thức ăn vào chén cho Mộng Ninh.
" Em ăn nhiều vào,anh thấy em ốm quá …"
" Cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3447905/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.