Mộng Ninh nằm trên giường định đợi anh về ngủ thì bản thân cô đã ngủ trước rồi.Cô thì đã ngủ nhưng tivi vẫn còn mở,nó chiếu sáng khắp căn phòng …
12 giờ đêm thì Tống Dực mới tắt máy tính,bút bi và văn kiện thì anh cho vào hộc tủ.Lúc này anh liếc thấy mấy tấm ảnh của Hà Uyển,Tống Dực có chút nheo mắt lại rồi quăng nó vào thùng rác.Hà Uyển bây giờ là quá khứ rồi còn Mộng Ninh mới là hiện tại của anh.
Một lát sau anh liền đem những thứ thuộc về người con gái kia đem bỏ hết, người ta đã không cần mình nữa thì anh cũng không thèm nhung nhớ đến làm gì.Và hiện tại anh chỉ muốn sống cho bản thân mình và người con gái anh yêu ở thời điểm hiện tại mà thôi.
20 phút sau,Tống Dực tắt đèn rồi trở về phòng.Khi anh bước vào thì thấy Mộng Ninh đã ngủ say rồi nhưng tivi vẫn còn mở.Anh lặng lẽ đi tìm điều khiển rồi tắt tivi để cho cô được ngủ ngon hơn.
Qua mấy giây sao thì anh đã lên giường nằm,một bên giường đã được lưng xuống.Tống Dực đưa tay qua để cô nằm lên cánh tay săn chắc của mình và anh được ôm cô chặt hơn.
" Ngủ ngon "
Giọng nói của anh rất nhẹ nhàng,nó không còn lạnh lùng như trước nữa.Giờ này cũng khuya rồi cho nên khi anh nằm xuống một chút thì cũng chìm vào trong giấc ngủ …
Đêm thanh tĩnh,gió l*иg lộng và có cả tiếng lá cây rơi xào xạc.
Ở bên trong có hai người đang ôm lấy nhau ngủ ngon lành, chiếc chăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3447900/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.