Lúc này Tống Dực thấy Mộng Ninh đã say rồi cho nên anh liền bế cô ra khỏi quán bar.Hơn 30 phút thì cũng về đến nhà, giờ này cũng khá là muộn rồi cho nên chỉ còn lác đác mấy tên vệ sĩ và ông quản gia ở trong nhà mà thôi..
" Cậu chủ mới về "
Tống Dực phớt lờ Võ Sáng rồi đi thẳng lên lầu,từ trước đến giờ cậu chủ nhà này chỉ chơi bời ở bên ngoài mà thôi.Vậy mà hôm nay lại đưa cô gái đó về nhà mà không phải Hà Uyển,chắc có lẻ là người mà cậu chủ coi trọng rồi.
Võ Sáng đứng ở phòng khách một hồi lâu rồi cũng tắt đèn và đi lên phòng nghỉ ngơi..
Phòng của Tống Dực ở tầng 3, phòng ngủ, phòng trang phục và thư phòng nằm gần kề với nhau.Anh đạp cánh cửa phòng thật mạnh rồi quăng cô lên giường, lực của anh rất mạnh khiến cho Mộng Ninh phải la lên vì sự đau đớn..
" A...đau quá..anh không thể nhẹ nhàng được sao "
" Hừ! Cô chỉ là hạng gái bán thân mà bắt tôi phải nhẹ nhàng hay sao "
Đúng rồi,bây giờ cô là loại người như vậy.Vì tiền mà đã bất chấp tất cả.
Tống Dực đứng dậy tháo đồng hồ và cởϊ qυầи áo của mình ra,trên người anh bây giờ đã trần như nhộng.Mộng Ninh thấy mọi thứ diễn ra còn quá nhanh,nơi ở giữa chân của anh vẫn cứ hùng dũng và ngạo nghễ khiến cho cô có chút sợ sệt..
" Cô sợ cái gì, chẳng phải đêm qua đã từng chạm vào nó rồi sao "
" Tôi... tôi...chưa chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3447890/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.