Trong căn phòng , người con trai khôi ngô đang ngồi gác chân lên bàn nhìn Chiêu Lam nói : 
- Anh đến đây để nói cho em biết ! Chỉ cần em đồng ý hôn ước của anh và em thì em muốn gì anh cũng chiều ! 
- Thiếu gia Dung Minh Anh ! Anh nghĩ anh có quyền sao ? Chừng nào ba anh còn là chủ tịch thì anh không có cái quyền đó làm sao tôi tin anh nổi! 
- Em yên tâm , trong nhà chỉ có anh là con trai ! Nên mọi gia sản nhất định thuộc về anh ! 
- Chẳng phải em gái anh , nó du học bên Mỹ về à ! Không chừng cha anh đưa tài sản cho nó đấy ! 
- Haha , hoang đường ! Không thể nào ! 
- Nhưng ..! 
Chiêu Lam bước tới gần Minh Anh , cúi người xuống sát vào cậu , thì thầm : 
- Nếu anh lấy được cổ phần đó mang tới đây em mới tin và chịu được chứ ? 
- Ôi , anh không thể chờ được ! 
- Vậy anh phải nhanh lên đi chứ ! 
- Ok , em cho anh khoảng 1 tháng nhưng với điều kiện vào ngày rảnh em phải đi chơi với anh ! 
- Ok , có gì khó đâu ! 
Minh Anh nhìn Chiêu Lam liền nổi thú tính lên , nhưng anh phải nén lại vì đây dù sao cũng là nhà cô không thể mất hình tượng . Bước nhanh ra xe đi về , Chiêu Lam khẽ nhếch môi : 
- Đã cảnh cáo mà không nghe ! Gia đình ông phải nhận hậu quả thích đáng ! 
Chiều đến , Chiêu Lam mỉm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em-nhoc-ak/3723/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.