Sáng sớm tại trường , Chiêu Lam bước xuống xe , lập tức Thảo My từ trong đám đông đi tới ôm cán tay của Nhật Vũ. - Nhật Vũ, hôm nay anh muốn ăn gì không ? Em với anh đi ăn nhé !- Thảo My nói Nhật Vũ không nói gì chỉ gật đầu , Chiêu Lam nhìn mà lòng tim thắt lại , Linh Trân bước tới ôm vai cô bước đi . Thảo My nhìn Chiêu Lam cười nham hiểm . Bỗng điện thoại của Linh Trân reo lên : - Alo !- Linh Trân bắt máy - Sao ? Chiêu Lam quay sang nhìn . Linh Trân đang lo lắng vô cùng nắm lấy tay của Chiêu Lam . - Gì thế ?- Thế Nam hỏi - Hôm nay nghỉ ..không học gì thế ,đi về !- Linh Trân nói Linh Trân kéo cô xuống sân trường thì ....từ trong xe bước ra , Minh Huy và một người đàn ông trung niên bước ra . - Papa !- Chiêu Lam dừng lại - Papa !- Tuấn Kiệt hoảng hốt - Anh mang bất ngờ cho em này ! - Minh Huy đẩy cô tới bên papa cô -Mày trốn cũng giỏi quá nhỉ ?- Papa cô nói - Con không có !- Chiêu Lam nói một tiếng động vang lên , tất cả học sinh quay lại nhìn , gương mặt của cô in dấu bàn tay của papa mình .Linh Trân hoảng hốt ôm lấy Chiêu Lam nói - Bác ...sao bac đánh Chiêu Lam trước nhiều người như thế chứ ? - Đây là chuyện nhà bác ..Linh Trân , con đừng xen vào !- papa cô nói - Buông tớ ra đi !- Chiêu Lam nói Linh Trân nhìn vào Chiêu Lam , đau xót buông cô ra , Tuấn Kiệt kéo tay chị ình lại . - Bác! sao bác đánh em ấy chứ ?- Minh Huy đứng ra - Minh Huy ...con mau tránh ra đi ! Hôm nay nhất định bá phải lôi nó về nhà !- papa cô nói Minh Huy nhìn Chiêu Lam , cô đẩy Tuấn Kiệt sang 1 bên bước tới . - Qùy xuống !- papa cô lạnh lùng Chiêu Lam nghe lời quỳ gối xuống. - Mày làm trò gì với những thứ này hả ?- Papa cô ném vào cô một loạt ảnh cô làm trong quán Lili - Papa..chị ấy làm thêm là vì con mà !- Tuấn Kiệt nói - Ta còn chưa tính con đó ..tránh sang một bên !- Papa cô nói - Con biết lỗi ...nhưng Tuấn Kiệt không liên quan pa không được đánh nó !- Chiêu Lam nói - Mày đúng là sao chổi mà ..mày hại em mày ra như thế ? Mày vừa lòng chưa hả ?- papa cô buông lời Tim cô đau thắt lại , nước mắt không kiềm được rơi xuống , không phải vì pa cô đanh đau mà cô đau , mà vì câu nói của pa cô . - Chủ tịch Trần...có cần phải dạy dỗ con mình tại trường không ?- mộ người phụ nữ bước xuống - Bà Hoàng ..chuyện gia đình tôi không liên quan tới bà !- Ông Trần nói - Mẹ !- Nhật Vũ bước vào - Haha..thật ra tôi rất thích con bé này .. muốn nó làm con dâu tôi ! Cho nên tôi phải lo chứ !- Bà Hoàng nói - Haha..tôi chấp nhận sao ? Nó nhất định phải là con dâu của gia đình họ Du !-Ông Trần nói lạnh lùng - Con không là con dâu ai cả !- Chiêu Lam nói lạnh nhạt - Mày cãi à ! - Ông Trần la - Này..bác à ..lúc này hình như cháu thấy có nhà báo đấy !- Nhật Vũ nói Ông Trần nhìn vào cậu , một cách lạnh lùng ,nhận ra trong cậu có một khí chất vương giả gì đó . - Đi theo tao về !- Ông Trần nói - Không được ! Cô ấy đang mắc nợ cháu nên không đi được ạ !- Nhật Vũ nói - Bao nhiêu tiền ?- Ông Trần nói - Con muốn tự trả !- Chiêu Lam nói - Mày !-Ông Trần tức giận - Papa...pa đi đi ! Tụi con không cần pa !- Tuấn Kiệt nói Ông Trần nhìn cậu tức giận rồi bỏ vào xe đi ra hỏi trường . Minh Huy đau lòng nhìn cô .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]