-Em đã gặp Tiểu Khả. – Ngay khi Hạo vừa bước vào căn nhà, Minh Hà lên tiếng, mắt vẫn dắn chặt vào tờ báo. 
Hạo quay lưng lại, bước lại hướng ghế sopha, ngồi xuống đối diện với Minh Hà, anh ngã người, chân bắt chéo, khoanh tay trước ngực, ánh mắt lạnh lùng nhìn Minh Hà, con người đã từng lấy đi cái gọi là lương thiện trong anh. 
-Đúng. Tối qua đã qua đêm nhà cô ấy…như thế nào đây…thật nhạt nhẽo. – Hạo nhúng vai tỏ vẻ chán chường. 
-Thật là đàn ông thì thằng nào cũng chả khác thằng nào, vẫn là thứ chơi đùa trên thân xác phụ nữ. – mắt Minh Hà vẫn không hề rời khỏi tờ báo ngăn cách ánh nhìn của Hạo. 
-Đó không phải thứ chị muốn hay sao?, đối với những thứ bây giờ đây, người em trai này…giống chị rồi đấy. – Hạo cười vang vọng căn phòng sau đó thì bước lên phòng. 
Minh Hà buông tờ báo xuống, chỉ mới mấy ngày mà nó trở nên như thế, đúng thật bây giờ đã theo hướng mà cô muốn. Minh Hà chồm người lên lấy tách trà nhắm nháp một ngụm sau đó buông xuống, miệng cô khẽ cười. 
Trên lầu, Hạo vừa đi về phòng vừa nhìn xuống dưới, nụ cười Minh Hà được đôi mắt tiếp thu, Hạo dời ánh mắt đi, sẽ rất nhanh thôi…hãy đợi xem rút cuộc ai chính là người nắm quyền. 
-Thân xác…phụ nữ… - Trên giường bệnh Yên nghe thấy lời nói thoại thì không khỏi tức giận, một cô gái dễ thương trong sáng như Tiểu Khả lại bị tên khốn đó làm vấy bẩn. 
Giật chiếc tai nghe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em/1901154/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.