Đáp lại câunói của Ngân Thủy chỉ là sự im lặng của Yên, Ngân Thủy giận tím mặt, bước đến gầnYên định nắm mái tóc dài của Yên kéo ra sau nhưng tay Ngân Thủy chưa kịp chạmthì Yên đã nhanh hơn phất tay Ngân Thủy ra, Ngân Thủy chưa kịp phản ứng thì mộtcái tát như trời giáng đã nhắm ngay khuôn mặt của Ngân Thủy mà xuống tay.
“ Bốp “ Ngânthủy thấy choáng váng khẽ lùi về sau một bước, tròng mắt vừa kịp định thần địnhđánh lại Yên, bàn tay đưa lên cao , một lần nữa Yên kịp ngăn được bàn tay củaNgân Thủy, Yên đưa gương mặt nhỏ cúi sát gần mặt Ngân Thủy chỉ cách khoảng vàicm nữa là chạm luôn vào chóp mũi của Ngân Thủy.
“ muốn thì cứtự mà đi làm, nên nhớ sau này đừng mong có thể ăn hiếp được tôi. “ ném cánh tayNgân Thủy ra thật mạnh, Yên nhìn Ngân Thủy với một con mắt lạnh lùng, ánh mắtkhông chút biểu cảm, Yên đã thay đổi thành một con người hoàn toàn khác, ngay cảchính Yên cũng chưa kịp nhận ra rằng mình thay đổi chóng mặt đến như thế nào.
Ngân Thủynhìn theo bóng dáng bước ra khuất khỏi lớp, đôi mắt vẫn chưa hoàn hồn, trong kíức, Yên là một đứa luôn bị bắt nạt, nhưng sao bây giờ…..
Đám con gáibu quanh đỡ Ngân Thủy, “ Thủy, cậu có sao không? “ nhỏ khác tiếp câu “ sao connhỏ đó dám làm như vậy với cậu chứ? Nó ăn gan hùm hay sao rồi, sai người đánh nóđi” , “ tớ nghe nói bà nó vừa mới mất, nó bị điên rồi dám đánh cậu như thế!”Ngân Thủy hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em/1901109/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.