Bóng dáng của Đàm Tâm y hệt như làn khói thoắt một cái đã không còn thấy đâu nữa.....
Hạ Tử Du cuống cuồng lên liền vội vàng chạy về phía phòng ăn nơi mà ông bà Đàm hiện tai đang có mặt.....
Vậy mà, Hạ Tử Du còn chưa đi tới phòng ăn, đã nghe thấy tiếng cười của ôngĐàm truyền đến, "Nếu như Dịch Khiêm và Tử Du vẫn muốn có thêm đứa nữathì thật là tốt quá....."
Lời nói ấm áp của bà Đàm vui vẻ vanglên, "Đúng vậy đấy, cháu trai thì không chê nhiều, thật hiếm thấy TiểuDu lại hiểu sâu “đại nghĩa” đến thế...."
Đàm Tâm kéo tay bà Đàm, mắt liếc về phía Hạ Tử Du đang núp ngoài cửa phòng ăn, đắc ý giận dỗi bĩu bĩu môi.
Sắc mặt Hạ Tử Du đã bị dọa sợ đến trắng bệch, e sợ khiến cho tình hình phát triển càng lúc càng nghiêm trọng, Hạ Tử Du cận thận rón ra rón rén đilên tầng hai....
Cô phải tìm cứu tinh, mà dĩ nhiên ông xã yêu qúy chính là cứu tinh của cô rồi!!
Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, Hạ Tử Du dùng tốc độ nhay nhất lao về phía đầu giường.
Tuy rằng Đàm Dịch Khiêm vẫn đang ngủ nhưng lỗ tai luôn rất nhạy, khi Hạ TửDu mở cửa anh cũng đã nghe thấy tiếng động. Cho nên khi Hạ Tử Du vừa đến bên giường, bàn tay của Đàm Dịch Khiêm cũng đã tóm lấy cô, ôm gọn Hạ Tử Du vào trong ngực, dùng chất giọng vẫn còn đang ngái ngủ nói với cô,"Bà xã, ngủ tiếp với anh...."
Hạ Tử Du giờ phút này đâu còn tâmtư mà phục vụ anh, cô đẩy cái cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488681/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.