Cả nhả họ Đàm vẫn đang ngồi trong phòng khách trò chuyện cũng không có gìkhác thường, bà Đàm thấy cũng đã sắp đến giờ ăn tối, liền nói với đứacon rể vừa gặp đã rất vừa ý, "Kình Phàm à, thường ngày con thích ăn gì?Đợi lát mẹ căn dặn người làm làm mấy món con thích cho con ăn."
"Mẹ vợ đừng khách sáo ạ, con cũng không kén ăn lắm đâu."
Đàm Tâm cũng góp lời, "Phải rồi mẹ, trong nhà chỉ có Dịch Khiêm là kén ănnhất, chỉ cần làm mấy món Dịch Khiêm thích ăn là được...."
LiễuNhiên vẫn đang ngồi chơi ngoan ngoãn bên cạnh bà Đàm lúc này bỗng đángthương tội nghiệp ngước nhìn bà nói, "Bà nội, con không ăn cà rốt đâu,ba cũng không thích ăn."
Bà Đàm cười bế Liễu Nhiên lên, "Con vàba con kén ăn giống hệt nhau…..Được, hôm nay bà nội chiều theo con nhưng lần sau không cho phép con kén chọn nữa...."
Liễu Nhiên gật đầu, "Dạ."
"Vậy giờ con lên lầu hỏi xem mẹ con tối nay muốn ăn canh gì, ngay bay giờ bà nội sẽ đi bảo người làm nấu....."
"Vâng ạ."
Liễu Nhiên đang định chạy lên tầng hai thì bị Đàm Tâm vội bế lên, Đàm Tâmcười nói, "Mẹ, Dịch Khiêm với Tử Du hiện giờ chắc còn đang ‘ngủ trưa’đó!" Lúc Đàm Tâm nói đến hai chữ ‘ngủ trưa’ còn cố ý nhấn mạnh, bà Đàmlập tức hiểu ra hài lòng cười nói, "Đúng vậy……Hiếm khi có chiều nào màDịch Khiêm không đi làm ở nhà chơi, mẹ nên để cho chúng nó ngủ thêm mộtlúc mới được."
Đàm Tâm thúc giục, "Mẹ, mẹ mau đi chuẩn bị bữa tối đi, con cũng đói rồi...."
“Ừ, mẹ đi chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488672/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.