Chương trước
Chương sau
Những lời này của chị Dư khiến Hạ Tử Du giật mình.
Bà Đàm nhíu mày nói, "Chuyện của cô ta đã chẳng còn liên quan gì đến nhà họ Đàm chúng tôi, tôi sẽ không giúp cho cô ta."
Chị Dư khẩn cầu, "Bà chủ, tôi hiểu cảm giác của bà bây giờ, nhưng bà có thể cho phép tôi được nói vài câu cho cô ấy được không."
Bà Đàm nặng nề nói, "Dư Mẫn à, Dịch Khiêm để cô đến Canada định cư, là đểcô nghỉ ngơi an hưởng tuổi già.... Những chuyện này nếu Dịch Khiêm nó đã quyết định rồi, vậy thì không cần phải nói đi nói lại cái gì nữa."
Chị Dư sâu xa nói, "Bà chủ, mặc dù cô Đan đã phạm sai lầm, nhưng nếu như cô ấy phải chịu kết quả như ngày hôm nay, tôi thật sự không đành lòng đứng nhìn...."
Bà Đàm quay sang nói với Hạ Tử Du, "Tiểu Du, con đi ăn sáng trước đi, mẹ nói chuyện với chị Du một lát đã."
Hạ Tử Du nhẹ gật đầu với bà.
Sau đó bà Đàm và chị Dư đều ngồi xuống sofa trong phòng khách.
Mặc dù đối với kết cục của Đan Nhất Thuần Hạ Tử Du cũng có vài phần thươngxót, nhưng nghĩ tới hành động xấu xa của Đan Nhất Thuần khi bán đứng Đàm Dịch Khiêm và muốn dồn cô vào chỗ chết, thì cô buộc phải vứt bỏ cáiphần đồng tình kia ngay lập tức.
Sau khi Hạ Tử Du đi vào phòng ăn, bà Đàm ngồi trên sofa nói chuyện với chị Dư.
Chị Dư là người mở miệng trước, "Bà chủ, xin bà hãy nói với tổng giám đốcvài lời được không ạ, cô Đan vẫn còn rất trẻ, nếu bị ngồi tù hai năm thì cuộc sống sau này của cô ấy phải làm sao đây?"
Bà Đàm không vuinói, “Cô ta có kết cục như ngày hôm nay là cô ta gieo gió gặt bão! Tôivẫn nghĩ cô ta là người đơn thuần lương thiện, mới nghĩ tới để cô ta làm con dâu tôi, nhưng không ngờ cô ta lại là hạng người mưu mô dối trá,nếu như lúc đó không phải tại cô ta báo tin cho Đường Hân, Đường Hân sẽkhông ra lệnh cho Arséne bắt Tiểu Du uống thuốc độc cũng sẽ không bị sảy thai...."
Chị Dư trợn trừng mắt, kinh ngạc, "Bà chủ, bà biết hết tất cả rồi sao?"
Bà Đàm gật đầu, "Ông Khâm đã đi tìm Dịch Khiêm nói chuyện rồi ông ấy kểlại với tôi...." Đúng vậy, tất cả chân tướng của sự việc, bà Đàm đều đãbiết được.
Chị Dư nghiêm mặt nói, "Bà chủ, vậy bà cũng biết lúc đó để cứu Hạ Tử Du nên tổng giám đốc mới bị Đường Hân uy hiếp chứ."
"Phải!"
"Vậy bà không cảm thấy tức giận Hạ Tử Du sao?"
Bà Đàm nói chậm rãi, "Lúc ong Khâm vừa kể tôi nghe, quả thật tôi rất tứcgiận, nếu đổi lại là tôi của ngày trước, tôi nhất định sẽ không bỏ quacho con bé.... Nhưng mà, ông Khâm nói với tôi, cho dù tôi có ngăn cảnthế nào, bất mãn với Tiểu Du đến cỡ nào đi nữa thì cuối cùng Dịch Khiêmvẫn sẽ chỉ lấy Tiểu Du.... Dịch Khiêm có thể không cần bản thân và giađinh, không màng đến tự do nửa đời sau của mình, đủ để chứng minh tìnhcảm của Dịch Khiêm dành cho Tiểu Du là tình yêu thương đến tận xươngtủy, thân là người mẹ như tôi, nếu cứ hết lần này đến lần khác tìm cáchngăn cản hạnh phúc của con trai mình, vậy cuộc đời này của tôi có phảiđã tự tay đánh mất đi tình mẹ con giữa tôi và Dịch Khiêm hay không?"
Bà Đàm cũng không biết, lúc bà và chị Dư đang nói chuyện này, Hạ Tử Du vìbị nôn nghén mà cảm thấy hơi khó chịu nên đi vào phòng vệ sinh, khi côquay trở lại, lúc vô tình đi ngang qua phòng khách thì nghe thấy giọngcủa chị Du hình như đang kích động chuyện gì đó mà nói hơi to tiếng.
Chị Dư không thể dằn được nói, "Bà chủ, không phải là tôi muốn bà trở mặtvới tổng giám đốc, nhưng mà Hạ Tử Du cô ta thật sự không xứng với tổnggiám đốc..... Bà hãy nghĩ lại xem từ khi tổng giám đốc ở bên cạnh côta, đã có lúc nào mà cô ta không khiến tổng giám đốc lo lắng chưa? Không nói đến chuyện trước kia cô ta đã từng hùa theo Kim Trạch Húc đối xử tệ bạc với tổng giám đốc ở trên tòa án, chỉ nói đến mấy tháng trướcthôi....Cô ta mù quáng ngu ngốc đi giúp cho Kim Trạch Húc, rồi năm lầnbảy lượt không nghe lời khuyên của tổng giám đốc mà đứng về phía KimTrạch Húc, trong lòng tổng giám đốc đã chịu rất nhiều khổ sở, nhưng côta hoàn toàn không hề biết hối cải, lúc ba mẹ cô ta bị Đường Hân bắtcóc, tổng giám đốc đã dặn đi dặn lại bảo cô ta phải ở nhà đợi cậu ấy về, vậy mà chỉ có mấy phút đồng hồ ngắn ngủi thôi cô ta cũng không đợiđược, cuối cùng đã đi theo đám người xấu xa ấy..... Nếu như cô ta cóthể tin tưởng tổng giám đốc, có lẽ ông Hạ cũng sẽ không phải chết, cô ta cũng sẽ không bị Arsène ép uống thuốc độc, lại càng không có chuyệntổng giám đốc vì cứu cô ta mà bị Đường Hân uy hiếp buộc phải ghi âm đoạn đối thoại mình cho người đi giết Lorik, hại tổng giám đốc phải dùng tựdo nửa đời sau của mình để đánh cược.... Thử hỏi, một người phụ nữ nguxuẩn vô tri đến mức đấy, thì cô ta có tư cách gì để xứng với tổng giámđốc đây?"
Không có ai biết, giờ phút này, Hạ Tư Du đang đứngchôn chân tại chỗ, những lời của chị Dư nói cứ mãi vang vọng bên taikhiến sắc mặt cô lập tức trở nên tái xanh.
Bà Đàm lạnh nhạt lêntiếng, "Đủ rồi, Dư Mẫn.... Những điều cô vừa nói tôi đều biết cả rồi,nhưng bây giờ tôi không muốn truy cứu những thứ này nữa....Hơn nửa đờingười tôi đều sống trong sự ân oán thù hận, hầu như tôi không có cho bản thân mình được sống yên ổn ngày nào cả, tôi già rồi, cũng rất đã mệtmỏi rồi, bây giờ tôi chỉ mong muốn sống yên ổn với chồng và hai đứa con, chờ Tiểu Du sinh con xong, thì tôi sẽ chú tâm vào việc chăm lo cho bađữa cháu nội, tôi không cần gì phải suy nghĩ đến nhiều thứ phức tạp, nếu đã qua nhiều năm như thế mà Dịch Khiêm vẫn chỉ yêu thích có một mìnhTiểu Du, tại sao tôi phải đi đóng vai một bà mẹ độc ác ngăn cản bọnchúng?"
Chị Dư không thể tin hỏi, "Chẳng lẽ một chút ý kiến với Hạ Tử Du mà bà cũng không có?"
Bà Đàm lắc lắc nhẹ đầu, "Không, là tôi không muốn có ý kiến gì với con bénữa.... Nếu tôi không có cách nào để thay đổi được sự thật Dịch Khiêmthích con bé, vậy thì tôi chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận nó mà thôi.....Huống chi bây giờ tôi và nó sống cũng rất tốt, tôi cảm thấy con bé cũng không giống với những tưởng tưởng tồi tệ của tôi trước kia, tối thiểunó đối với Dịch Khiêm cũng là tình thâm ý trọng, nếu không phải thế thìsau những chuyện tàn nhẫn mà Dịch Khiêm đã gây ra cho nó, nó sẽ khôngthể nào chấp nhận ở lại bên cạnh Dịch Khiêm, thậm chí còn giúp cho DịchKhiêm...."
Chị Dư nghi ngờ hỏi, "Bà chủ, bà nói cô ta giúp tổng giám đốc, xin hỏi bà có nhìn thấy không?"
Bà Đàm trả lời, "Ông Khâm nói, lúc đó rất có thể Dịch Khiêm sẽ bị KimTrạch Húc biết tỏng kế hoạch, chính hành động ngầm giúp Dịch Khiêm củaTiểu Du đã khiến cho Kim Trạch Húc nghĩ rằng Dịch Khiêm đã hết cách, nhờ vậy Kim Trạch Húc mới có thể lơ là cảnh giác với Dịch Khiêm....."
Chị Dư lập tức nói, "Bà chủ, là ông chủ đang nói giúp cho cô ta, đúng làtổng giám đốc có thể thắng Kim trạch húc là có công của cô ta, nhưng tất cả công trạng thì không phải của một mình cô ta, thực chất là tổng giám đốc đã sắp xếp thỏa đáng tất cả, có Hạ Tử Du giúp hay không căn bảncũng không quan trọng.... Nếu bắt buộc phải nói Hạ Tử Du lo nghĩ chotổng giám đốc, thì cô ta không thể sánh bằng cô Đan, cô Đan hy sinh bảnthân mình để quyến rũ Kim Trạch Húc, điều này cũng khiến cho Kim TrạchHúc hiểu lầm tổng giám đốc vô năng mà thiếu cảnh giác, huống chi mụcđích của cô Đan cũng là vì giúp tổng giám đốc lấy lại phần tài liệu kiathôi...."
Bà Đàm hơi sửng sốt, "Thật sao? Tôi vẫn luôn nghĩ đó đều là công lao của Tiểu Du chứ...."
Chị Dư lại nói tiếp, "Từ đầu đến cuối, Hạ Tử Du chỉ có mang đến rắc rối cho tổng giám đốc, người phụ nữ như cô ta căn bản không xứng có được tìnhyêu của tổng giám đốc."
Bà Đàm lặng người một lúc.
Chị Dưthừa thắng xông lên, "Bà chủ, tôi biết hiện tại bà đã chấp nhận Hạ TửDu, cũng hiểu rằng bà không muốn trở mặt với tổng giám đốc, tôi hiểubà.... Tôi chỉ mong bà hãy xem xét lại, nghĩ tình cô Đan đã một lòng một dạ chỉ suy tính cho tổng giám đốc mà khuyên cậu ấy chừa cho cô Đan mộtcon đường sống. Đúng, sự thật là cô ấy đã làm ra những chuyện sai lầm,nhưng tất cả đều bắt đầu từ sự lo lắng cho tổng giám đốc, cô ấy có lòngmuốn tổn thương cô Hạ chẳng qua vì cô Hạ đã làm rất nhiều chuyện khiến tổng giám đốc thất vọng, hơn nữa đó cũng chỉ là suy nghĩ bồng bột nhấtthời của cô ấy mà thôi. Sau khi sự việc xảy ra, biết cô Hạ bị mất điđứa bé mà còn suýt chút nữa mất luôn mạng, lúc đó trong lòng cô ấy cũngrất hối hận và tự trách mình.....Bà chủ, tôi biết cho dù tôi có nóinhững lời này với bà đi chăng nữa thì bà cũng sẽ không chấp nhận cô Đanlà con dâu của bà, tôi chỉ hy vọng bà nể tình trước kia cô Đan vẫn luônrất tôn trọng bà mà giúp cô ấy nói với tổng giám đốc vài lời.... Tôithật sự không đành lòng trơ mắt đứng nhìn một người phụ đã nữ nỗ lực hết lòng vì tổng giám đốc mà lại mất đi nửa đời sau của mình...."
Bà Đàm nói, "Sự việc đâu có đến mức nghiêm trọng như thế, cũng chỉ là ngồi hai năm tù, sau khi ra tù cô ta vẫn có thể sống bình thường như trước."
Chị Dư vội vàng nói, "Không, bà chủ, tôi rất hiểu tổng giám đốc, tổng giámđốc không thể cứ như thế mà bỏ qua cho cô Đan đâu.....Trước khi chuẩnbị đi Canada tôi có đến thăm cô Đan một lần, cô ấy mới bị giam có haingày, khắp người đều bị đánh bầm tím, tổng giám đốc vốn không hề nghĩtới việc để cô ấy hoàn toàn lành lặn mà rời khỏi nhà giam...."
Bà Đàm nặng nề thở dài, "Thiệt là, nghe cô nói về cô ta như vậy, quả thật cũng có chút đáng thương...."
Đôi mắt chị Dư lập tức sáng ngời, "Bà chủ, vậy ý của bà là sẽ nói giúp cho cô ấy sao?"
Bà Đàm bất đắc dĩ nhìn Chị Dư, "Dư Mẫn, tôi nghĩ chuyện này tôi không thểgiúp được.... Chuyện Dịch Khiêm đã quyết định thì không ai có thể thayđổi, tôi không muốn vì chuyện này mà khiến cho tình mẹ con chúng tôi lại nảy sinh thêm khúc mắc nữa.... Ngược lại cô nói với tôi Hạ Tử Du vốnkhông hề có công cán gì trong sự kiện lần trước khiến tôi lại có vướngmắc với nó, nhưng tôi không muốn tiếp tục làm rõ chuyện này nữa. DịchKhiêm muốn đem tất cả công lao quy cho Hạ Tử Du, đây rõ ràng là hy vọngtôi và con Tâm có cái nhìn khác về Hạ Tử Du, tôi không muốn Dịch Khiêmnghĩ tôi là mụ già khó khăn suốt ngày chỉ biết đi soi mói chỉ trích.Huống chi Tiểu Du hiện tại đang mang thai song sinh, không chỉ có DịchKhiêm cưng chiều nó không tả nổi, mà ngay cả ông Khâm đối với nó cũng là yêu thương có thừa, tôi không muốn phá vỡ sự hài hòa đó, chỉ muốn cảgia đình cứ tiếp tục sống vui vẻ như thế....."
Chị Dư cố gắng thuyết phục, "Bà chủ...."
Bà Đàm lên tiếng ngắt ngang "Được rồi, cô đừng nói nữa.....Cô đã vì nhàhọ Đàm nỗ lực hơn nửa đời người, cũng đến lúc nên an hưởng tuổi giàrồi....Chuyện của Đan Nhất Thuần hãy để cô ta tự cầu phúc cho mình đi,nói thế nào đi nữa thì cô ta cũng đã hại chết cháu của tôi...."
"Bà chủ, tôi nói những lời này giúp cô Đan là vì cảm thấy bất công thay cho cô ấy, suy cho cùng thì cô ấy mới là người chân chính toàn tâm toàn ỳvì tổng giám đốc...."
"Những thứ đó đều không quan trọng, quan trọng là Dịch Khiêm nó chỉ yêu có mình Tiểu Du mà thôi....."
"Chẳng lẽ bà không sợ sau này Hạ Tử Du sẽ tiếp tục gây thêm phiền phức cho tổng giám đốc sao?"
"Tôi sợ, nhưng tôi có thể làm gì được đây? Hiện tại tôi chỉ có thể cầu mongtương lai sau này con bé học được cách quý trọng mà thôi...."
--- ------
Lúc bà Đàm quay lại phòng ăn, Hạ Tử Du đã ngồi ở cạnh bàn ăn.
Thấy thức ăn trong đĩa của Hạ Tử Du vẫn còn y nguyên, bà Đàm liền ngồi xuống bên cạnh Hạ Tử Du, quan tâm hỏi, "Tiểu Du, sao con không động đến bữasáng thế, có phải là bữa sáng không phù hợp khẩu vị con không? Để mẹ gọi người giúp việc đổi cho con...."
Hạ Tử Du nhìn bà Đàm chỉ cười nhẹ, "Viện trưởng, không cần đâu ạ.... Dạ dày con thấy hơi khó chịu, nên không có khẩu vị gì."
Trong lúc vô tình chú ý tới sắc mặt trắng bệch của Hạ Tử Du bà Đàm vội vàngnói, "Sắc mặt con hình như không được ổn, sao vậy, có phải là tình trạng nôn nghén vẫn còn rất nghiêm trọng không?"
"Dạ không, tình trạng nôn nghén của con đã tốt hơn nhiều rồi...."
"Nhưng sắc mặt của con nhìn không được tốt lắm, có phải do hôm nay dậy sớm quá không?"
Hạ Tử Du vì không che giấu được sắc mặt mà hơi lúng túng, "Thật sự là bây giờ con chỉ muốn ngủ thôi...."
Bà Đàm nhẹ giọng cười, "Ừ, phụ nữ có thai hay muốn ngủ là bình thường.... Không muốn ăn vậy thì về phòng nghỉ ngơi trước, để chút trưa mẹ dặnngười giúp việc làm cho con vài món khác...."
"Cám ơn viện trưởng."
"Để mẹ đỡ con về phòng nghỉ, nếu con thấy có chỗ nào không thoải mái thìphải nói cho mẹ biết, mẹ không thể để con và cháu nội của mẹ có chút sơxuất nào cả...."
"Dạ."
....
Hạ Tử Du được bà Đàm dìu về đến phòng, sau khi đóng cửa lại, cô tự mình đi đến nằm lên chiếc giường lớn màu trắng.
Sững sờ nhìn trần nhà hoa văn, trong đầu cô vang lên đoạn đối thoại của bà Đàm và chị Dư....
Nếu không phải là vô tình nghe được, cô sẽ không bao giờ biết được, hóa ra, nguồn gốc thật sự về vụ việc của Kim Trạch Húc còn có chỗ không giốngvới câu chuyện mà Đàm Dịch Khiêm đã nói với cô.....
Sự thật làĐàm Dịch Khiêm giấu cô về chuyện của Đường Hân, anh không muốn cho côbiết Đường Hân đã cho cô uống thuốc độc, hơn nữa còn không muốn cho côbiết anh vì cứu cô nên anh mới bị Đường Hân uy hiếp bắt ghi âm lại đoạnđối thoại giết Lorik....
Khó trách lúc cô sảy thai không chỉ có đau đớn mỗi phần bụng, mà còn cảm thấy cả người đau nhức không có sức....
Từ trước đến nay, cô luôn cho rằng tất cả những chuyện anh làm vì cô đềukhông hề nghĩ tới cảm nhận của cô, mãi tới hôm nay cô mới biết, hóa ra,từ đầu chí cuối đều là một mình cô mang đến cho anh quá nhiều phiềntoái....
Cô cũng không biết, anh đã vì cô, mà có thể ngay cả mạng mình cũng không màng....
Nếu anh thua, e rằng anh sẽ sống ở nhà giam cả đời, và người khiến cho anh lâm vào hoàn cảnh đó chính là cô....
Cô nghĩ, lúc đó nhất định là anh không còn sự lựa chọn nào khác bởi vì Đường Hân dùng cái chết của cô để uy hiếp anh....
Anh thật ngốc, cứ thế mà cam tâm tình nguyện chấp nhận sự uy hiếp của Đường Hân....
Anh không nói cho cô biết, là không muốn cô cảm thấy tự trách và khó chịu sao?
Anh luôn luôn dùng tâm sức mà lo nghĩ cho cô, còn cô thì luôn trách móckhông hiểu cho anh, trong đầu lại còn có suy nghĩ không muốn ở lại bêncạnh anh nữa....
Lúc anh thắng được Kim Trạch Húc liền đến tìmcô, chứng kiến cảnh nghe cô cự tuyệt anh, trong lòng anh hẳn là rất buồn đúng không?
Con người cao ngạo tự phụ đó, từ trước đến nay đềutự thiết lập vị trí cho mình không ai có thể đánh bại, nhưng vì cô, anhlại để cho mình lâm vào khốn cảnh, anh đã vì cô làm nhiều chuyện nhưthế, nhưng sau khi mọi chuyện xảy ra cô lại trách móc anh, cho tới bâygiờ anh cũng không có giải thích gì nhiều với cô, chẳng qua là vì khôngmuốn sau khi cô biết tất cả mọi chuyện mà đau lòng rồi buồn bã....
Cô thật vô dụng, khó trách Đan Nhất Thuần lại hận cô như thế, khó tráchchị Dư vẫn mãi không thể tha thứ được cho cô, ngay cả sự yêu thương màbà Đàm dành cho cô, thật ra cũng không phải là yêu thương thực sự, chẳng qua là bà Đàm không muốn làm cho nhà họ Đàm mất đi hòa khí rồi trở lạithù hận như trước kia....
Nước mắt trong phút chốc đã đong đầy trong mắt Hạ Tử Du, áy náy lẫn tự trách đã chiếm trọn hết toàn bộ tâm trí của cô lúc này.
....
Buổi chiều, khi Đàm Dịch Khiêm về đến nhà.
Đàm Dịch Khiêm nghe nói hôm nay ngoại trừ lúc Hạ Tử Du xuống lầu dùng bữatrưa, thời gian còn lại hầu như đều là ở trong phòng ngủ cả ngày liềnlập tức khẩn trương bước nhanh đi lên phòng.
Lúc Đàm Dịch Khiêm đi vào phòng cũng đúng lúc cô vừa mới ngủ dậy đang rửa mặt trong phòng tắm.
Nhìn thấy Hạ Tử Du không có sao đứng ở trước gương chải đầu, Đàm Dịch Khiêm đi vào, ôm lấy cô từ phía sau.
"Bà xã...."
Anh âu yếu gọi cô, vùi đầu vào cổ cô, hít lấy hương thơm thoang thoảng trên người cô.
Cô để lược xuống, cứ đứng như thế để mặc cho anh ôm mình.
Hơi thở anh phả vào giữa cổ cô, anh thì thầm nói, "Bà xã, anh rất nhớ em...."
Cô cảm nhận được hơi thở của anh, nhiệt độ cơ thể của anh, còn có sự chiều chuộng không hề che giấu khi anh nói chuyện với cô, mũi cô bỗng nhưngnhức, nước mắt không thể kiềm chế được nữa mà tuôn tràn ra khỏi hốc mắt.
Lúc Đàm Dịch Khiêm đang định hôn lên vành tai của cô thì vô tình phát hiện trong vành mắt của cô đang lấp lánh ánh nước....
Anh nâng nhẹ mặt cô lên, trên gương mặt anh tuấn tràn đầy sự yêu thương, "Bà xã, em sao vậy?"
Hạ Tử Du xoay người lại, không kiềm chế được mà lủi vào trong lòng anh rồi ôm siết anh thật chặt....
Anh hơi ngỡ ngàng, nhưng sau đó cũng ôm lại cô thật chặt, hôn lên trán cô,vô hạn yêu thương nâng khuôn mặt cô đang dúi vào trong ngực anh lên,nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của cô, anh đau lòng nói, "Vợ yêu à, xảy rachuyện gì?"
Hai mắt đẫm lệ tuôn ràn rụa của Hạ Tử Du nhìn anh,nức nở nói, "Không có gì.... Chỉ là đột nhiên em cảm thấy em là ngườiphụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này mà thôi."
Đàm Dịch Khiêmgõ nhẹ vào chiếc mũi thon dài của cô nói, "Thế nào, bây giờ mới pháthiện ra có một ông xã như anh đây là rất may mắn hả?"
Hạ Tử Du dùng sức gật đầu, "Dạ."
Gương mặt điển trai của Đàm Dich Khiên nở rộ ý cười, "Cái cô yêu tinh này,bình thường đâu có thấy em làm nũng với anh như thế này, nói xem nào.... Có phải là có chuyện gì muốn xin xỏ chồng em phải không?"
Hạ TửDu nhìn thật sâu vào con ngươi đen láy của anh, cố gắng kiềm lại tiếngnghẹn ngào nói, "Đúng thật là em có chuyện muốn xin anh...."
Hai tay Đàm Dịch Khiêm vòng qua em ôm lấy Hạ Tử Du, "Chuyện gì?"
"Em muốn anh lần sau đi khám thai với em...." Biết trải qua nhiều chuyệnnhư vậy, anh không muốn cô phải tự trách và đau khổ, cho nên nhất địnhcô sẽ nỗ lực tiến hành tương lai cho cả hai, cho anh biết, những chuyệnanh đã làm vì cô đều là đáng gá.
"Chỉ vậy thôi sao?"
"Ừm...."
Đàm Dịch Khiêm nâng cằm Hạ Tử Du lên hôn nhẹ một cái, rồi mới dịu dàng nói, "Đồ ngốc, đương nhiên là anh sẽ đi khám thai với em, hơn nữa mỗi lầnsau này anh đều đi với em...."
Hạ Tử Du chủ động nhón chân hôn lên môi anh, "Cám ơn anh, ông xã!"
"Bà xã, tại sao hôm nay anh cảm thấy em có gì khang khác nhỉ?"
"Khác chỗ nào chứ?"
"Rất giống như bất ngờ anh đã làm chuyện gì đó khiến cho em không nhịn được mà yêu anh thêm một chút thì phải...."
"Anh khoác lác...."
Bất thình lình Đàm Dịch Khiêm bế cô lên.
"Ối, anh làm gì hả?"
"Hôm nay anh muốn xem thử biểu hiện của em về phương diện kia có khiến cho anh hài lòng hay không...."
Hạ Tử Du còn đang do dự, "Ái...."
Nhưng lúc này Đàm Dịch Khiêm đã đặt cô lên giường, không nói tiếng nào liền xé bung áo Hạ Tử Du ra....
"Á, đồ dê xồm!!"
Ngay sau đó là đoạn đoạn hình ảnh mà trẻ em dưới 18 tuổi không nên xem (haha =)))
--- ------
Thời gian cứ thế trôi qua, trong nháy chỉ còn lại không tới mười ngày là đến ngày hôn lễ mà bà Đàm đã chuẩn bị cho Hạ Tử Du và Đàm Dịch Khiêm, vàcái thai Hạ Tử Du đang mang cũng chính thức bước vào tháng thứ tư.
Một ngày nọ, bên trong phòng khám thai của bệnh viện....
"Bác sĩ, có thể siêu âm được chưa ạ?" Hạ Tử Du được Đàm Dịch Khiêm ôm ngồi trên ghế hỏi.
Đàm Dịch Khiêm nói nhỏ bên tai cô, "Em muốn biết là trai hay gái hử?"
"Dạ...."
"Không cần chiều ý mẹ anh."
"Đâu có, siêu âm thai là kiểm tra bắt buộc, tiện thể em cũng muốn nhìn xem luôn giới tính của con."
"Được."
Bác sĩ cười mỉm nói, "Không sao, tôi sẽ giúp hai người kiểm tra xem thế nào.”
"Cám ơn bác sĩ."
Vì thế Hạ Tử Du liền nằm xuống giường để bác sĩ trưởng siêu âm cho cô, HạTử Du nín thở mà nhìn màn hình máy tính, còn ánh mắt Đàm Dịch Khiêm từđầu đến cuối không hề rời khỏi người Hạ Tử Du.
Trên màn hình siêu âm soi rõ trong tử cung có hai bóng dáng nho nhỏ đang nằm co rút lại,nhìn chúng nó có vẻ như rất thân mật, dựa sát vào nhau, bàn tay nhỏ xíuhình như còn biết động đậy, nhẹ nhàng vung vẩy, giống như đang chào hỏivới ba mẹ mình là không bao lâu nữa chúng ta sẽ được gặp mặt.
Hạ Tử Du nhìn thấy vậy thì rất vui sướng, thở cũng không dám thở mạnh.
Đàm Dịch Khiêm nhìn thấy biểu cảm vui sướng đó của vợ, ngay lập tức nhìntới màn hình máy vi tính, khi anh nhìn thấy hai đứa nhỏ trong bụng củacô đang quơ quơ giống như động tác chào hỏi, anh cũng đưa tay vẫy vẫytrước màn hình.
"Hello, tiểu bảo bối, nhìn thấy ba chưa?"
Giây phút này nhìn anh thật giống như một cậu bé trai, hoàn toàn không có sự trầm ổn lạnh lùng như khi ở trước mặt người khác.
Hạ Tử Du nhìn hành động đó của Đàm Dịch Khiêm, trong tim ấm áp rung động,hơi có chút mủi lòng, nhưng cảm giác mang đến nhiều nhất lúc này chínhlà sự ngọt ngào, là sự thỏa mãn không thể nói lên lời đang lan tràn khắp trái tim cô.
Bác sĩ nhìn màn ảnh, mỉm cười nói với hai người sắp được làm cha mẹ, "Tổng giám đốc Đàm, chúc mừng hai người.... Dựa vàokinh nghiệm của tôi, hai người sắp có thêm hai bé trai...."
Hai mắt Hạ Tử Du lập tức sáng lên kích động hỏi, "Có thật không?"
Bác sĩ gật đầu, "Đúng là vậy, nhưng hãy chờ đúng bốn tháng rưỡi rồi kiểmtra lại lần nữa, đến lúc đó sẽ có kết quả chính xác hơn."
Hạ Tử Du vui vẻ mím môi cười, "Cám ơn bác sĩ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.