Bà Hạ tức giận nói, "Tôi không có gì để nói với cậu!!"
Dì Lưu dìu đỡ bà Hạ, nhỏ giọng nói, "Bà chủ, cô Đường Hân vẫn chưa có bịxử hành hình, nếu như bà có thể thuyết phục được tổng giám đốc Đàm nóigiúp cô ấy vài câu, may ra chuyện vẫn còn có thể cứu vãn...."
Nghe được lời dì Lưu nói, bà Hạ chợt ngẩn ra.
Đàm Dịch Khiêm vẫn không quên nhỏ nhẹ nói với Hạ Tử Du, "Ngoan ngoãn ở đây đợi anh."
....
Dì Lưu đang dìu bà Hạ đứng trong vườn hoa nhà họ Hạ.
Lúc này Đàm Dịch Khiêm đã bỏ xuống tư thế kiêu ngạo thường ngày, từ tốn nhỏ nhẹ nói, "Con hy vọng bác có thể dành chút thời gian để nghe rõ đầuđuôi sự việc."
Toàn thân bà Hạ run run, đau khổ chỉ trích ĐàmDịch Khiêm, "Sao cậu có thể đối xử với Tiểu Hân như vậy? Tôi biết nó đãlàm rất nhiều chuyện không đúng, nhưng nó còn trẻ như vậy, chỉ cần mộtcâu nói của cậu là có thể cho nó một con đường sống, thế nhưng cậu lạitrơ mắt đứng nhìn nó chết.... Cậu là tên khốn kiếp, cậu đã hủy hoại cuộc đời của hai đứa con gái tôi....."
Đàm Dịch Khiêm bình tĩnh nói, "Đường Hân có kết quả như ngày hôm nay là do cô ta gieo gió gặt bão!"
Bà Hạ lắc đầu, căm hận nói, "Nó có kết quả như vậy là do bị cậu dồn ép màthôi.... Tiểu Hân nói với tôi, nếu như không phải cậu hại nó bị tên trùm hắc bang đuổi giết thì nó sẽ không rơi vào đường cùng mà đi giếtngười...."
Đàm Dịch Khiêm điềm tĩnh nói, "Con đã yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488626/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.