Đàm thị", trong phòng làm việc tổng giám đốc.
Ném chìa khóa xe lên mặt bàn, Đàm Dịch Khiêm nổi giận đùng đùng ngồi vào sau bàn làm việc, sắc mặt cũng lạnh lùng không kém.
Bỗng dưng anh hung hăng đấm tay lên cạnh vách tường trắng.
Lúc chị Khoan thư ký ôm một chồng văn kiện đi vào phòng làm việc đúng lúcnhìn thấy dáng vẻ Đàm Dịch Khiêm tức giận đấm tay lên tường, chị lập tức cúi đầu dè dặt đi đến trước mặt Đàm Dịch Khiêm.
"Dạ, tổng giám đốc...."
Đàm Dịch Khiêm dằn xuống tâm tình, khôi phục lại sắc mặt bình tĩnh khi ở trước mặt cấp dưới.
Chị Khoan sợ sệt để chồng văn kiện đã sắp xếp ổn thỏa lên bàn làm việc ĐàmDịch Khiêm, cung kính nói, "Đây là văn kiện và lịch hẹn hôm nay mà ôngcần xem."
Đàm Dịch Khiêm lạnh nhạt đáp lại, "Ừ."
ChịKhoan lại nói, "Cảnh sát thành phố Y yêu cầu ông sắp tới đến tòa án ‘XX’ ở thành phố Y một chuyến, nói là ông phải tham dự trước khi thẩm lí vàphán quyết Kim Trạch Húc lần cuối cùng."
Đàm Dịch Khiêm mở ra văn kiện trước mặt, vẫn chỉ dùng giọng mũi hờ hững đáp lại.
Vốn nên rời đi nhưng lúc này chị Khoan lại đứng im chần chừ một chỗ, chịngước mắt len lén nhìn gương mặt không có chút tình cảm nào của Đàm Dịch Khiêm, nhưng nghĩ đến lúc nào cũng vui buồn không để lộ ra cảm xúc củaĐàm Dịch Khiêm cộng thêm vừa rồi còn nổi giận đùng đùng, những lời chịKhoan vốn muốn nói chỉ đành phải nuốt nghẹn trở về.
Tuy cúi đầuxem văn kiện nhưng Đàm Dịch Khiêm vẫn nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488623/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.