Dáng người đơn bạc của Hạ Tử Du hơi chấn động.
Giờ phút này chị Dư nói tới ‘Los Angeles’ là nơi mà trước khi tới TrungĐông cô đã từng thề ở đáy lòng là sẽ không bao giờ bước chân tới đónữa....
Chị Dư nhận thấy phản ứng của Hạ Tu, chị dùng ánh mắt hết sức chân thành mong mỏi nhìn Hạ Tử Du, lời nói cũng có vẻ yếu thế hẳnđi, "Cô Hạ, tôi biết cô có chút bài xích với nơi mà tôi vừa nhắc tới,nhưng mong cô hãy cho tôi mấy phút thời gian để giải thích rõ với cô."
Hạ Tử Du rũ mi xuống, bình thản nói, "Tôi nghĩ việc này không cần thiết."
Dường như chị Dư cũng sớm đoán được phản ứng của Hạ Tử Du, chị nói thẳng,"Tôi nhớ cô Hạ từng nói với tôi, cô nói trong lòng cô xưa nay vẫn luônkính trọng tôi như chị gái của mình, cô thật lòng xem tôi như một ngườibạn, chẳng lẽ đó chỉ là cô Hạ nói cho có thôi sao, ngay cả thời giannói mấy câu với người bạn như tôi cũng không được?"
Hạ Tử Du chợt ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt chính là ánh mắt thâm tình thân thiện mà chị Dư đã từng dành cho cô.
Chị Dư đã từng giúp đỡ cô như thế nào cô vĩnh viễn đều ghi nhớ, nhưngmà.... Chị Dư là người của Đàm Dịch Khiêm, cô sợ chị Dư là tới thay ĐàmDịch Khiêm làm việc, cô đã không còn tinh lực để ứng phó.
Thấy Hạ Tử Du đang do dự, chị Dư vội bổ sung, "Cô yên tâm, tôi chỉ muốn nóichuyện riêng với cô mấy phút, nếu như cô lo lắng, có thể bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488615/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.