Khi Hạ Tử Du vừa cất bước xoay người đi, cô không hề biết Đàm Dịch Khiêmchợt ngước mắt lên nhìn theo bóng lưng mình, sau đó anh lại chuyển mắtnhìn vào đống văn kiện đã sắp xếp gọn gàng ở trên mặt bàn, nhìn đống văn kiện đó anh ngồi thẫn thờ rất lâu.
Qua một hồi lâu, Đàm Dịch Khiêm tựa người vào ghế dựa, nới lỏng cà vạt trên cổ.
------
Hạ Tử Du đứng ở ven đường ngoắc lại một chiếc tắc xi, nói xong địa chỉ rồi cúi người ngồi vào trong xe.
Ngồi sát gần vào cửa sổ, Hạ Tử Du không kiềm được liếc mắt nhìn tập đoàn"Đàm thị" đang dần lui về phía sau, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở tầng 98 là tầng lầu cao nhất của "Đàm thị".
Mãi đến thi tập đoàn "Đàm thị" đã hoàn toàn mất hút khởi tầm mắt mình, cô mới thôi không nhìn nữa.
Cô không hề hay biết, nước mắt từ lúc nào đã thấm ướt cả viền mắt mình.
Nhận thấy nước mắt ngưng tụ trong vành mắt sắp thành nước trượt ra ngoài, cô lặng lẽ dùng tay gạt đi những dòng lệ đó, vẻ mặt cũng không hề có sựđau thương nào.
Mọi đau khổ đều đã qua rồi, về sau mình cũng sẽ không còn trải qua đau đớn gì nữa, thì cần gì phải rơi lệ?
Anh cũng đã đồng ý giao con cho cô, đây cũng coi như là một chuyện vui mừng rất lớn đối với cô rồi....
Thật lòng mà nói, lúc đi tìm anh, cô không nghĩ mình sẽ dễ dàng được thuậnlợi như vậy, vì dù sao anh cũng rất yêu thương Liễu Nhiên, muốn anh bỏmặc Liễu Nhiên, khả năng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488586/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.