Hôm sau.
Hạ Tử Du xuống lầu đúng lúc người giúp việc đang chuẩn bị bữa sáng.
Do mang thai, khẩu vị của Hạ Tử Du cũng khá lên nhiều so với trước, cho nên khi cô đi tới phòng ăn bụng liền đã sôi lên.
"Cô chủ, sao cô dậy sớm như vậy, mang thai cần phải nghỉ ngơi nhiều.”
Hạ Tử Du thấy người giúp việc quan tâm mình nên cười cười, "Tôi chỉ mangthai chứ không phải bị bệnh, đâu cần khoa trương như vậy."
Người giúp việc vẫn nghiêm túc nói, "Nhưng ông chủ không cho phép có cô xảy ra bất cứ chuyện gì.”
Hạ Tử Du cười nói, "Yên tâm, chỉ là dậy sớm một chút, mọi người đừng quá lo lắng.”
Người giúp việc hâm mộ nói, "Ông chủ thật rất thương cô chủ, mỗi ngày trướckhi đi làm đều căn dặn chúng tôi không được đánh thức cô.”
Hạ Tử Du cười ngọt ngào, "Ừ."
Người giúp việc vui vẻ nói, "Đúng rồi, hôm qua tôi xem báo có nhìn thấy ông chủ và cô chủ đi xem cô Ngôn Tư biểu diễn!"
Hạ Tử Du ngay lập tức hào hứng, "Vậy sao?" Hôm đó xem đi biểu diễn quả thật có rất nhiều ký giả.
Người giúp việc định tìm tờ báo đưa cho Hạ Tử Du xem, lúc này một người giúpviệc khác lại nhẹ nhàng kéo kéo vạt áo người giúp việc này.
Người giúp việc trông thấy ánh mắt của người giúp việc nọ, trong nháy mắtchợt nói sang chuyện khác, "À, cô chủ, hay là cô dùng bữa sáng trước đi, đừng để em bé trong bụng cô đói.”
Hạ Tử Du dĩ nhiên chú ý thấyđiểm lạ thường đó, cô cười hỏi, "Sao vậy? Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488554/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.