Tựa người vào đầu giường, Hạ Tử Du vui vẻ cầm điện thoại di động lên.
Gọi vào số điện thoại của Đàm Dịch Khiêm, trong đầu cô nghĩ tới lát nữa nên báo cho Đàm Dịch Khiêm tin vui này như thế nào.
Vậy mà, sau khi điện thoại đươc kết nối, số điện thoại của Đàm Dịch Khiêm lại chuyển đến phòng khách công ty.
Nhân viên ở phòng khách sau khi nghe Hạ Tử Du gọi điện thoại, vội lễ phépnói, "Bà tổng giám đốc, tổng giám đốc đang họp, cô có muốn kết nối vớiđiện thoại của tổng giám đốc không?”
Biết Đàm Dịch Khiêm khi họp không thích bị quấy rầy, Hạ Tử Du nói, "À, không cần, tôi đợi anh ấy một cũng được."
"Vâng."
Đặt điện thoại di động xuống, Hạ Tử Du đưa tay vuốt nhẹ lên bụng, tưởngtượng sinh mệnh nhỏ bé trong bụng từ từ trưởng thành sẽ giống Liễu Nhiên là một đứa trẻ đáng yêu, Hạ Tử Du khó có thể thu lại niềm vui sướng.
Khoảng chừng một giờ sau, Hạ Tử Du gọi lại điện thoại cho Đàm Dịch Khiêm,nhưng mà, điện thoại vẫn bị chuyển tới phòng khách, lần này nhân viên ởphòng khách trả lời Hạ Tử Du có vẻ hơi ấp úng, "À, Bà tổng giám đốc,tổng giám đốc vẫn đang họp...."
"Ồ, được rồi."
Hạ Tử Duđặt điện thoại di động xuống lần nữa, tạm thời quyết định không gọiđiện thoại cho anh nữa, đợi đến buổi trưa rồi gọi cho anh cũng được,thuận tiện nói buổi trưa về nhà với cô, bởi vì đã nhiều buổi trưa anhkhông có về rồi.
Nằm ở trên giường, cô nhắm mắt ngủ một giấc,đến gần buổi trưa có thể là do sự nhớ nhung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488539/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.