Nhưng lúc này Hạ Tử Du đột nhiên đưa tay ôm lấy Đàm Dịch Khiêm từ phía sau,nghẹn giọng nói, "Ông xã, em tin chắc từ nay về sau anh ấy sẽ sống trong thế giới của anh ấy, sẽ không quấy rầy đến chúng ta nữa đâu.”
Cả người Đàm Dịch Khiêm cứng ngắc, giọng nói càng lạnh lùng hơn so với ban nãy, "Tin chắc?"
Hạ Tử Du gật đầu lia lịa, "Vâng, em tin chắc...."
Đàm Dịch Khiêm xoay người, vịn nhẹ bả vai Hạ Tử Du, nhỏ giọng nói, "Em thật sự chắc chắn sao?”
"Em...."
Đàm Dịch Khiêm nhíu lại đầu lông mày, "Em có biết hắn có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào để phá hủy tình cảm của chúng ta không?”
Hạ Tử Du hết sức kiên định, "Em biết, em biết hết.... Nhưng em đã thuyếtphục anh ấy, anh ấy thật sự sẽ không xen vào chuyện của chúng ta nữa.”
Đàm Dịch Khiêm trầm mặc một lát, rồi chợt vươn tay trái ra nhẹ nhàng mơntrớn lên khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tử Du, lòng ngón tay tỉ mỉ vuốt ve,giọng nói cũng dịu lại đôi chút, nhỏ nhẹ nói, "Bà xã, em có biết không,cho dù em muốn cả thế giới, anh đều sẵn long dâng nó đưa tới trước mặtem....... Đơn giản là vì anh rất quan tâm em, toàn bộ phụ nữ trên thếgiới này người anh cần chỉ có em, anh không cho phép bất cứ ai cướp emkhỏi tay anh đâu, lại càng không cho phép bất kỳ ai rắp tâm phá hoạitình cảm giữa chúng ta, cho nên anh không thể tha cho Kim Trạch Húc!”
Hạ Tử Du cắn chặt môi, "Em biết...."
"Vậy em cũng nên quý trọng tình cảm chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488536/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.