Từ sau khi đưa Liễu Nhiên trở lại nhà trẻ một, Hạ Tử Du thoải mái hơn rất nhiều.
Lúc rảnh rỗi cô sẽ ngồi trong phòng sách, cố gắng tạo nhiều cơ hội nóichuyện phiếm với bà Đàm, nhưng thời gian bà Đàm ở nhà không nhiều, phầnlớn thời gian bà đều ra ngoài làm hoạt động từ thiện, hoặc không thì bàcũng sẽ đến bệnh viện chăm sóc ông Đàm, nên cơ hội Hạ Tử Du muốn gần gũi thân thiết hơn với bà cũng không nhiều lắm.
Buổi trưa ngày hôm đó, Hạ Tử Du vừa từ lầu hai xuống, thì nhìn thấy sắc mặt bà Đàm không được tốt đi vào phòng khách.
Hạ Tử Du nghi ngờ, ngay sau đó đi đến trước mặt bà Đàm, cung kính hỏi,"Viện trưởng, mẹ sao vậy? Sắc mặt mẹ xem ra không tốt lắm."
Cảngười bà Đàm tỏa ra hơi thở tức giận, để túi xách khảm ngọc phỉ thúy đắt tiền lên ghế sofa, ngước mắt nhìn về hướng Hạ Tử Du, giọng điệu cũngkhông khách sáo, "Cô tới đúng lúc lắm, tôi có việc muốn hỏi cô."
"Dạ."
Bà Đàm ngồi xuống ghế sofa, sau đó dùng ánh mắt bảo Hạ Tử Du ngồi xuống bên cạnh bà.
Hạ Tử Du chậm rãi ngồi xuống bên cạnh bà Đàm, kiên nhẫn chờ đợi bà Đàm nói vào vấn đề.
Bà Đàm liếc nhìn Hạ Tử Du, giọng nói không hề che giấu sự tức giận, "Cô có biết hôm nay tôi đi tham gia hoạt động từ thiện gặp phải những ngườinào không?"
Hạ Tử Du nhẹ lắc đầu.
Bà Đàm tức giận nói,"Chính là bà chủ chủ tịch tập đoàn ‘Hoa Thiên’, còn có bà chủ của đại sứ quán Mỹ tại Trung Quốc..... Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488531/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.