Một tuần lễ sau, Liễu Nhiên được xuất viện....
Cuộc sống dường như lần nữa trở lại bình yên.
"Mẹ, sao mẹ không nghe Liễu Nhiên nói chuyện vậy?”
Hai mẹ con đang ngồi trên sân cỏ trong vườn hoa phơi nắng, Liễu Nhiên nghiêng đầu hỏi Hạ Tử Du.
Hạ Tử Du đang trong trạng thái thẫn thờ chợt bừng tỉnh, nghe thấy LiễuNhiên nói như vậy lập tức ôm cho Liễu Nhiên ngồi lên đùi mình: “Mẹ đangsuy nghĩ vài chuyện thôi!”
Liễu Nhiên cau mày, "Mẹ suy nghĩ chuyện gì đó?"
Hạ Tử Du ngắm nhìn gương mặt Liễu Nhiên một hồi lâu, nhẹ nhàng nói, "Mẹ đang suy nghĩ về một bạn nhỏ rất giống con...."
Liễu Nhiên nghe vậy liền cụp hàng mi dài xuống, "Mẹ không thích Nhiên rồi sao?"
Hạ Tử Du thương yêu hôn lên gò má phúng phính của Liễu Nhiên một cái, "Con thật ngốc, mẹ tất nhiên yêu Liễu Nhiên nhất rồi...."
Liễu Nhiên dựa vào ôm lấy Hạ Tử Du, không vui hỏi, " Vậy tại sao mẹ lại nghĩ đến người bạn nhỏ kia?”
Hạ Tử Du dừng một chút, "Bởi vì bạn nhỏ đó cũng là con gái của mẹ.”
Liễu Nhiên nhất thời mở to hai mắt, "Là con của ba mẹ sao?"
Hạ Tử Du gật đầu, "Ừm."
Liễu Nhiên chớp chớp đôi mắt sáng trong chờ đợi nhìn Hạ Tử Du: “Trong bụng của mẹ có em bé rồi sao?”
Hốc mắt Hạ Tử Du ửng ửng hơi nước, cô nhẹ lắc lắc đầu: “Hiện tại mẹ có Liễu Nhiên cũng rất thỏa mãn rồi.”
Liễu Nhiên ra vẻ mất mác nói: “Nhưng mà Nhiên cũng rất muốn có một emgái........... Như vậy thì Liễu Nhiên có thể cùng em gái chơi búp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488523/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.